Lưu Linh có cần để ý đến hôn phu hay không? Trước quyền lực của hoàng gia, những thứ lẽ thường kia vốn chẳng có mấy phân trọng lượng. Nàng muốn theo đuổi Cẩm Y Vệ, hơn nữa dưới thái độ quyết đoán, tác phong ngang ngược của nàng, đám gia nô, thị nữ Quảng Bình vương phủ cũng chẳng dám ho he nửa câu.
Bởi vậy mới xảy ra một màn kỳ quặc có một không hai như sau: Phía trước đội quân của Cẩm Y Vệ phi nước đại bụi đất mù mịt, cố sức chạy thật nhanh, đằng sau xe ngựa của Quảng Bình Vương phủ không nhanh không chậm bám theo sát nút.
“Thẩm đại nhân, ngài xem!” Một Cẩm Y Vệ cưỡi ngựa chạy lên trước, chỉ cho Thẩm Yến sự bám đuôi dai dẳng của đoàn người ngựa Quảng Bình vương phủ.
Chàng lạnh nhạt liếc một cái liền quay đầu lại, kéo dây cương, “Tăng tốc.”
Cẩm y vệ phía trước đột nhiên tăng tốc, Quảng Bình vương phủ bên này chạy bằng xe ngựa, hơn nữa còn mang theo cơ man là đồ đạc, có muốn cố, cũng không theo kịp. Dương Diệp cầm đầu bọn thị vệ khó xử đến trước xe ngựa, giải thích với quận chúa. Rèm sa mỏng màu đỏ đính châu ngọc sa hoa nhoáng lên một cái, cửa xe ngựa mở ra, Lưu Linh vươn đầu ra xem xét tình hình.
Xa xa đoàn người Cẩm Y Vệ sắp không nhìn thấy bóng lưng, nàng lạnh lùng phân phó: “Dắt cho ta một con ngựa tới đây.”
Trường Nhạc quận chúa cưỡi ngựa không tệ, tuy nhiên không thể đọ ngang với Cẩm Y Vệ đang lúc thi hành công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuc-khanh-hao/2674668/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.