Di Cổ Quốc và Đại Ngụy quốc liền kề, đó là 1 bộ tộc du mục đời đời sống bằng nghề chăn nuôi. Lãnh thổ tuy nhỏ nhưng người dân lại dũng mãnh, giao thông giữa Đại Ngụy quốc và Lâm Quốc đều phải thông qua Di Cổ Quốc, khó tránh khỏi bất tiện. Nhưng khi tiên hoàng còn tại thế, hai nước giao chiến mấy lần, tỉ lệ thắng thua là năm năm. Đến thời hoàng đế hôm nay, bệ hạ lấy kinh tế dân sinh trong nước làm chủ, không muốn đánh giặc, mấy năm qua lấy hôn nhân làm môi giới, hai nước bình an vô sự.
Lần này hoàng tử Di Cổ Quốc theo đặc sứ đến Đại Ngụy vốn chủ yếu muốn cầu dâng tấu hòa thân. Hoàng tử Di Cổ Quốc xuất thân từ tiểu quốc, chưa từng được hiểu biết về phong cách thượng quốc của Đại Ngụy quốc, một nửa xem thường một nửa hâm mộ, dưới sự an bài của Lễ bộ và Hồng Lư Tự, ở lại dịch quán, cũng mỗi ngày dưới sự an bài của Lễ bộ, cảm nhận bầu không khí của thượng quốc.
Đồng thời, Di Cổ Quốc cũng khoe khoang văn hóa và vũ lực của mình, để Đại Ngụy quốc phải kiêng kỵ một hai phần.
Bởi vì đặc sứ Di Cổ Quốc đến thăm nên gần đây Nghiệp Kinh phòng vệ rất nghiêm ngặt, kinh thành lại được phen náo nhiệt, thường xuyên có người Di Cổ ăn mặc kỳ dị đi lại trên đường, dùng ngôn ngữ nửa Di Cổ nửa Đại Ngụy nói chuyện với dân chúng. Dù thỉnh thoảng có vài cuộc tranh chấp đánh nhau nhưng dưới sự kiềm chế của hai bên cho nên chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuc-khanh-hao/2674548/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.