Edit: Lemonade.
Từ Thời Cẩm dẫn Lưu Linh về địa bàn của mình. Cửa phòng khép hờ, tiếng mưa gió lay động trên mặt hồ xanh sẫm, va vào màn chuỗi treo đầu cửa, leng ka leng keng phát ra âm thanh réo rắt. Thù du tím trong đình thưa thớt, nước mưa tưới vào, quanh co uốn lượn, đất trời lặng yên.
Lưu Linh ở nơi đó của Từ Thời Cẩm ngủ một đêm, trong giấc ngủ đó bị ác mộng chiếm đóng. Sau khi tỉnh lại, nàng đã quên hết cảnh tượng trong mộng. Nàng ngồi yên lặng hồi lâu, chỉ có tâm trạng là không thể thay đổi nhanh chóng được nữa.
Nhóm thị nữ ra ra vào vào, nào châm hương, bưng chậu, cầm quần áo, vội vàng theo sự phân phó của chủ nhân.
Lưu Linh ngồi dựa vào giường thêu, một bên mặt nàng được nâng lên, một vị mỹ nhân khác trong phòng cầm khăn mềm, lau đi từng vệt nước trên mặt nàng. Lưu Linh im lặng ngồi, vạn phần trầm tĩnh, mặc cho Từ Thời Cẩm giày vò nàng như búp bê vải.
Trên mặt Từ Thời Cẩm mang ý cười, tỉ mỉ trang điểm cho Lưu Linh, dồi dào hứng thú.
Nhưng trong lòng nàng lại phập phồng, chẳng bình tĩnh nổi.
Trước đó nàng đã nghe nói về chuyện của Lưu Linh và Thẩm Yến. Phủ Quảng Bình Vương, Hầu phủ còn có cả Di Cổ Quốc đều không ngoài dự liệu của nàng ta, vẫn ở trong tính toán của nàng ta cũng như Hoàng đế. Nàng cũng không quan tâm nhiều, nàng chỉ nghĩ dùng Lưu Linh dẫn Thẩm Yến ra, để giành lấy một phần cơ hội cho mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuc-khanh-hao/2674540/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.