Trang Thiếu Hùng tuy giành thế chủ động tấn công nhưng chung quy vẫn chưa làm gì được hai người, hắn cười nhạo rồi thế kiếm chợt thay đổi nhằm vào công kích cánh phải Trương Liêm.
"Ðược!
Trương Liêm thét lớn một tiếng, ngọn Ngô công tiên lại vung lên, chỉ nghe tiếng kim khí chạm nhau kèm theo hào quang rực lên cả một vùng.
Trang Thiếu Hùng buột miệng phì một tiếng to ra, thân hình lảo đảo về sau nhưng ngọn Ngô công tiên trong tay Trương Liêm cũng bị trường kiếm đối phương chém bay làm hai đoạn.
"Nguy rồi!" Trương Liêm kêu thầm lên trong lòng, đầu lóe nhanh một ý, thét lớn, "Cho ngươi đây!"
Trong tiếng quát, phóng mạnh đoạn Ngô công tiên trong tay về phí Trang Thiếu Hùng, cũng chẳng cần biết có ném trúng hay không, liền bế xốc người Triệu Tế Tế quay đầu phóng chạy.
Sau lưng nghe giọng Trang Thiếu Hùng tức giận quát tháo, "Không nạp mạng lại đây còn chạy đi đâu!"
Trương Liêm lần này chẳng kể hắn nói gì, cứ cắm đầu thi triển khinh công mà chạy như ma đuổi, đến đầu cũng không dám nhìn lại.
Chừng nửa khắc giờ mới nghe thấy Triệu Tế Tế rên lên khe khẽ, "Trương tướng công!"
Trương Liêm vui mừng reo lên, "Cô nương tỉnh lại rồi, cứ nắm chắc tay lại, đừng để rơi viên Uyên quyết để xem tên tặc tử có có truy theo không?"
Triệu Tế Tế mở mắt ra, nhìn lui lại sau thấy Trang Thiếu Hùng vẫn truy theo chỉ cách ngoài ba bốn trượng liền la lên, "Trương tướng công nên buông tôi xuống!"
Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuc-cam-do/2392751/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.