"Chúc anh hạnh phúc"
Kể từ ngày hôm đó, anh về quê, không gặp cậu cũng không liên lạc với cậu. Anh lại tiếp tục lao đầu vào game, bây giờ không còn ai mắng nhiếc hay nhõng nhẽo với anh đòi anh bỏ game mà quan tâm đến mình nữa nhưng tại sao...anh không cảm thấy vui? Không cảm thấy thoải mái vậy?... Anh có thật sự "hạnh phúc" khi bỏ rơi ai đó, bỏ rơi cả tương lai của hai người chỉ vì niềm vui nhất thời?
Anh lên mạng không còn để chơi game nữa mà là... theo dõi ai đó. Anh tức điên lên khi cậu vui vẻ chơi game, cậu đang trả đũa anh sao? "Này này, cái gì vậy? Ai cho em đi chơi cùng người khác? Ai cho em dùng bộ mặt dễ thương đó đi nói chuyện với thằng con trai khác? Anh không cho phép a"
Cứ như thế gần một tuần lễ, cả hai cứ " khiêu khích" nhau như vậy. Đến một ngày cậu hình như không chịu nỗi nữa cậu đăng stt lên trang cá nhân của hai người.
"Sao anh thay đổi
Tại sao anh không như lúc trước
Anh thương Danh lắm mà, lúc nào cũng vợ ơi vợ à
Đôi lúc anh sợ vợ khóc, anh bên cạnh vợ mà dỗ như con nít
Em không muốn mất tương lai mình từng hứa đâu
Em không muốn cứ vào album nhìn hình lại tự khóc tự lau như thế này nữa đâu
Em mất tất cả rồi anh biết không? "
– Đồ ngốc, anh không thay đổi, ngoan ngoãn ở nhà chờ anh.
Anh inbox cho cậu một câu như vậy rồi out lun.
Mấy tiếng sau.
"Kính coong...kính coong..."
– Danh ơi, mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuc-anh-hanh-phuc/58724/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.