“Khó tin quá!” Người dẫn chương trình la át cả tiếng ầm ĩ trong trường đấu. “Vua chuỗi chúng ta mong chờ lại gặp phải đối thủ thâm tàng bất lộ rồi!”
Trọng tài vội vàng chạy đến quỳ gối bên cạnh Titan, trước tiên hắn giơ cao tay ra dấu “Kết thúc” với ống kính, xong mới rút kết nối não của Titan ra bảo gã: “Thở đi—”
Tiếng rống đau đớn của Titan không kết thúc ngay, dòng điện k1ch thích trong đầu khiến cơ thể thật của gã run rẩy không ngừng, cảm giác đau ở cánh tay kia rất mãnh liệt. Đây là yêu cầu của trường đấu, tuyển thủ nhất định phải được tăng cường cảm giác đau, bởi vì tiếng kêu đau đớn họ phát ra có thể khiến livestream điên cuồng.
“Chúc mừng Mèo Con!” Nhiệt tình như lửa của người dẫn chương trình trút hết xuống người Tô Hạc Đình, “Đây là thắng lợi thứ tư kể từ khi cậu ấy tham gia thi đấu, đối thủ vậy mà là Titan cơ đấy!”
Tiếng người bấy giờ huyên náo, bình luận trực tiếp quanh Tô Hạc Đình được cập nhật liên tục.
Đuôi Tô Hạc Đình rời khỏi đầu cắm, những tín hiệu k1ch thích kia rút lui khỏi đầu cậu như thủy triều, chỉ để lại chút dư âm. Cậu mở to mắt, cứ như mới vừa xuyên không, cần vài giây đồng hồ làm quen từ chỗ đang lộn ngược về lại thế giới thực.
“Cậu thắng rồi,” quản lý chen lên trước, vừa hò vừa réo Tô Hạc Đình, “trận tiếp theo là Thân Vương!”
“Tôi thắng rồi,” Tô Hạc Đình liếc nhìn Titan, thuận miệng nói: “Thân Vương là ai?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuan-diem-thu-kich/2880947/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.