“Ting—”
Tô Hạc Đình mở mắt ra, thấy mình đang ngồi trên băng ghế bên đường.
Bấy giờ trời đương nhá nhem, mưa rơi không ngừng. Lác đác vài người đi đường, tất cả đều che ô, chỉ có mình cậu là dầm mưa. Tô Hạc Đình nhanh chóng quét mắt một lượt, không thấy bóng dáng Chị Đại đâu.
“Ting—”
Âm thanh ấy phát ra từ túi quần cậu.
Tô Hạc Đình cho tay vào túi lấy điện thoại ra. Cái điện thoại di động này kiểu dáng rất cũ, trông giống như đồ cổ. Cậu ấn cái phím đã mòn, thấy hai tin nhắn.
【 Lên xe buýt số 97 lúc 21:00, bám theo một người đàn ông đeo khuyên tai hình chữ Thập. 】
【 Tìm chỗ vắng vẻ gi3t chết hắn. 】
Ngón tay Tô Hạc Đình nhanh nhẹn, lập tức gõ chữ trả lời.
【 Nằm mơ đi. 】
【 Ngắt kết nối não máy của tôi, ngay. 】
Một giây sau có tin nhắn trả lời cậu.
【 30 giây nữa xe buýt sẽ đến trạm, nếu cưng không giết hắn thì người chết sẽ là cưng. Nhắc nhở thân thiện, hắn là hệ thống điều tra của khu trừng phạt, hay còn gọi là “kiểm sát viên”, chuyên môn là truy tìm những kẻ nằm vùng như cưng, tìm thấy kẻ nào giết luôn kẻ đó. 】
【 Cưng xử lý hắn, mẹ cho cưng hai trăm nghìn. 】
【 Tiền tiêu vặt. 】
Tâm trạng Tô Hạc Đình sắp ức chế muốn chết rồi, xe buýt vừa đúng lúc đến trạm, mở cửa trước mặt cậu. Cậu nhìn chằm chằm cái cửa kia trong hai giây, rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuan-diem-thu-kich/2880943/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.