Tô Hạc Đình lướt trang web trên điện thoại để xem tình hình cá cược, khổ nỗi điện thoại của cậu cũ quá rồi nên cái trang web cứ bị đơ đó.
Hòa Thượng nhìn Mèo bấm loạn xạ màn hình điện thoại một trận rồi nhăn mặt vứt lại vào túi.
Hòa Thượng: “…”
Nhóc này cục súc thế.
Tô Hạc Đình hòa vào dòng người như thủy triều trên phố, hỏi Hòa Thượng: “Ông định đến đấu trường với tôi à?”
“Ừ,” bị hỏi làm Hòa Thượng cuống, gã sờ cái đầu nhẵn bóng của mình, “tôi nhất định phải đi cùng cậu, không nhỡ lúc thi đấu cậu bị giết thì tôi biết ăn nói thế nào.”
“Tôi có bị giết hay không không biết, nhưng chắc chắn ông có thể bị nhận ra,” Tô Hạc Đình quay lại nhìn cái đầu trọc lốc của hắn, “đeo tóc giả đi ông.”
***
Tuy đấu trường được xây dựng mô phỏng theo đấu trường La Mã nhưng khán đài thì không thiết kế theo kiểu thông thường. Nhằm đảm bảo trải nghiệm đắm chìm trong trường đấu, tất cả ghế của khán giả đều là loại ghế trũng, phần đầu ghế cắm đầy đ ĩa điện cực.
Loại đ ĩa điện cực này được phân vào nhóm kết nối não máy không cấy, chức năng có hạn, chỉ có thể cung cấp k1ch thích giác quan cho khán giả trong trường đấu chứ không kết nối được mạng Internet.
Bao giờ chuẩn bị vào trận thì khán giả chỉ cần nằm xuống hò hét là được. Song đối với tuyển thủ, trận đấu đã bắt đầu kể từ lúc cắm kết nối não máy. Bởi lẽ đấu trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuan-diem-thu-kich/2880926/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.