Phía bên kia im lặng giây lát rồi tự dưng gửi liền ba tin “=w=”, xong bảo: Bị kẹt.
Tô Hạc Đình cảm thấy anh trai ngầu lòi này rất thú vị, bèn bắt chước theo nhắn lại: “Mạng buổi tối kém à =w=”
Cậu thậm chí còn thêm từ cảm thán ở cuối câu.
Phía bên kia nhận tin nhắn xong lại im lặng như đang nhìn cái chữ “à” kia.
Tô Hạc Đình tựa lưng vào ghế, không chọc anh ta nữa: Anh tính thay mắt hả?
Con mắt của Rắn Lục không hề rẻ, cậu không nghĩ ra Tạ Chẩm Thư còn mua làm gì được.
Tạ Chẩm Thư: Không thay.
Tạ Chẩm Thư: Làm kỷ niệm.
Tô Hạc Đình: Cho anh đấy.
Tô Hạc Đình: Nhưng mà phải gặp tận mặt anh cơ. Gặp nhau không?
Giây sau bên kia đáp: Gặp.
Mấy giây sau Tạ Chẩm Thư lại nhắn: Tôi đến đón cậu.
Tô Hạc Đình nhắn lại “Khỏi”. Thanh niên sức dài vai rộng tay không mở nắp chai, tung hoành trường đấu như cậu không cần đưa đón phục vụ thân thiết như thế, huống hồ trong hành lang còn có một dàn lính tuần đang canh cậu kia. Cậu đương nghĩ thì bên kia lại gửi thêm tin nữa.
Tạ Chẩm Thư: Tiện đường.
Tô Hạc Đình: …
Tô Hạc Đình: Anh biết tôi ở đâu hả?
Tạ Chẩm Thư:.
Tô Hạc Đình: Chờ tôi ở quán bar.
Cậu vứt điện thoại vào túi rồi đứng dậy vươn vai. Đúng lúc ấy có tiếng gõ cửa phòng, người mang giường cho cậu đã tới. Tô Hạc Đình bèn tươi cười mở cửa ra, ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuan-diem-thu-kich/2880636/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.