Hệ thống kiểm tra ở cửa phòng giam không phát ra âm thanh, điều này đã cho thấy thân phận của người vừa đến rất đặc biệt, cấp bậc cao hơn hẳn Chị Đại, có thể đi lại thoải mái trong trại giam mà không gặp trở ngại gì. Đối phương đứng trước cửa, giơ tay lên gõ.
Vẻ mặt của Chị Đại nghiêm trọng: “Mời vào.”
Cửa phòng giam mở ra.
Vệ Đạt mặc chiếc áo phông cũ, chân đi giày thể thao. Ống quần bên phải của lão trống không nên phải chống gậy. Lão để tóc húi cua, thần thái nghiêm trang, đôi mắt hung bạo như thú săn mồi, dù chưa đi vào nhưng tầm mắt đã khóa chặt Tô Hạc Đình.
Chị Đại kêu lên: “Ông chủ Vệ!”
Vệ Đạt đi thẳng qua Chị Đại, nói: “Cô ra ngoài.”
Thái độ Chị Đại vẫn đúng mực: “Trong quá trình thẩm vấn phải đảm bảo có đủ ba người có mặt, đây là luật của Hình Thiên.”
Vệ Đạt giơ gậy lên đẩy ghế ra, không trả lời. Chị Đại nghe thấy tiếng bước chân, lúc này mới phát giác ngoài hành lang đứng đầy người, đều là người của Vệ Đạt. Thành viên tổ vũ trang lấy Hòa Thượng cầm đầu đều đã hạ vũ khí, chờ ở cuối hành lang “nghỉ ngơi”. Trại giam đã bị Vệ Đạt tiếp quản, Chị Đại thậm chí còn không nhận được bất kỳ tin tức nào.
Nhanh thật đấy.
Chị Đại không nói gì mà chỉ cau mày, bỏ bật lửa lại vào túi, đi ra khỏi phòng giam. Dáng chị ta cao gầy, đã thế còn mang giày cao gót, vậy mà đứng giữa một đám đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuan-diem-thu-kich/2880617/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.