Tô Hạc Đình ngẩng mặt lên nói: “Anh đến rồi!”
Giọng cậu đầy hân hoan, đuôi lộ ra bên dưới mấy lớp váy, vui mừng vỗ vào chân Tạ Chẩm Thư. Tạ Chẩm Thư “Ừm” tiếng coi như đáp, trong cơn gió đêm thốc tháo, anh kéo chặt áo khoác Âu phục lại, ôm trọn Mèo vào lòng.
Lửa lan trên thảm bị gió quạt càng bùng lên mãnh liệt. Dàn nhạc tá hỏa tháo chạy, đám người lai dạng thú bò la liệt gào khóc trên mặt đất. Toán vệ sĩ lợi dụng lửa để ép vào trong phòng, tiếng súng nổ “đoàng đoàng” liên hồi, lựu đạn nằm tứ tán chung quanh.
Rắn Lục hỏi: “Nhảy cửa sổ được không?”
Bên ngoài cửa sổ truyền tới một giọng nói: “Không được!”
Ẩn Sĩ bám vắt vẻo ở cửa sổ, bị gió thổi cho đong đưa hết qua trái lại qua phải, mũi chân y duỗi căng cứng nhưng chẳng với tới cửa sổ. Y run bần bật ôm dây thừng gào khóc, chẳng màng đến mặt mũi thể diện: “Đang tầng 8 đấy! Mấy anh em mau kéo tôi vào đi!”
Rắn Lục nằm sấp trên mặt đất, không dám nhúc nhích, hắn ôm đầu gào lên: “Mày nhảy đi!”
Ẩn Sĩ cũng gào: “Tôi không dám!”
Hai người trố mắt nhìn nhau, đương đôi co thì nghe thấy tiếng súng dày đặc, mấy phát đạn bắn trúng kính làm nứt cửa sổ. Ẩn Sĩ ớn mình la ầm lên: “Trời ơi! Tôi trúng đạn mất!”
Tay vệ sĩ dẫn đầu xông vào cầm một khẩu súng hoa cải N05 (1),loại súng hoa cải này có cấu tạo gần giống súng trường với độ chính xác cực cao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuan-diem-thu-kich/2880503/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.