Huyền Nữ đã nhận được câu trả lời, cơn mưa dữ liệu lại đổ tiếp, cô ta im lặng hồi lâu, tâm tình bấp bênh giữa những hàng dữ liệu hỗn độn. Tuy vừa tự xưng là thần, nhưng cô ta lại không phản bác câu “Cô cũng là người” của Tô Hạc Đình. Hồi lâu sau, cô ta mới lên tiếng: “Tôi biết vì sao các người đến đây.”
Rắn Lục sốt ruột hỏi: “Cảnh sát trưởng đưa A Tú đi đâu rồi?”
Huyền Nữ nói: “Tòa thẩm vấn, ở đó có một nhà kính dưới lòng đất, một trong những khu nuôi trồng nấm ở chợ đen.”
Cảnh sát trưởng đưa A Tú đến khu nuôi trồng nấm làm gì?
Tô Hạc Đình liếc Rắn Lục, nhưng lại phát hiện Rắn Lục còn thấp thỏm hơn trước.
Rắn Lục như ngồi trên đống lửa: “Không được, lần trước đã bị bọn mày đánh cho ngu người rồi, bắt vào khu nuôi trồng nữa thì chết nó mất!”
Mặt hắn biến sắc, hắn đi lòng vòng tại chỗ, cuối cùng cắn răng cắn lợi nhìn Tô Hạc Đình.
Tô Hạc Đình: “?”
Rắn Lục nghiến răng rặn ra: “Mày giúp tao đưa A Tú về đi, tạm thời mạng tao cho mày giữ!”
Tô Hạc Đình nói: “Đến chợ giao dịch mày còn dám lẻn vào một mình mà khu nuôi trồng thì lại cần tao giúp, xem ra cái khu này khó đột nhập vào nhỉ.”
Rắn Lục gãi mái đầu húi cua, nói: “Làm gì có khu nuôi trồng nào dễ vào? Chưa kể… chưa kể hoàn cảnh của A Tú rất đặc biệt, tao sợ nó phát điên!”
Tô Hạc Đình càng lấy làm lạ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuan-diem-thu-kich/2880497/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.