Còi báo động ở tầng réo lên, các thành viên của tổ vũ trang tay cầm N05, không chỉ chia người để bao vây bọn họ mà còn để lại một nhóm canh thủ nghiêm ngặt lối vào tầng tiếp. Chẳng mấy chốc, ánh đèn hồng ngoại ban đêm của tổ vũ trang đã chớp loạn xạ trước mắt Tô Hạc Đình.
Rắn Lục nói: “Nhắm mắt vào!”
Tạ Chẩm Thư lập tức đưa tay dúi đầu Tô Hạc Đình vào ngực mình. Rắn Lục tung ra hai quả bom mù, chung quanh trong chớp mắt sa vào một bể âm thanh dữ dội, như thể ai đó bấm nút xóa khiến khắp nơi trắng lóa.
Tô Hạc Đình cụp tai sang ngang, bom mù khiến cậu bị điếc tạm thời. Cậu bịt tai gào lên với Rắn Lục: “Sao mày toàn dùng chiêu địch chết một trăm quân mình tám chục vậy!”
Rắn Lục cúi mặt kiểm tra túi Âu phục, nói: “Đệt mịa, tao mang nhầm lựu đạn!”
Kết quả ăn may chó ngáp phải ruồi, bom mù lại nhất thời vô hiệu hóa tầm ngắm của tổ vũ trang, câu thêm cho bọn họ được hai phút.
Tạ Chẩm Thư đạp cái ghế văng ra, đập trúng đầu gối tên tổ vũ trang ở gần đó. Chân hắn khuỵu lại, suýt thì quỳ xuống. Hắn còn chưa kịp bỏ tay che mắt ra, Tạ Chẩm Thư đã xách gáy hắn dậy dộng xuống đất.
“Bốp!”
Súng trong tay hắn hơi buông lơi, hắn định nhặt lên nhưng tiếc thay Tô Hạc Đình lại chộp đúng thời cơ mà giẫm xuống tay hắn, cậu hơi nghiêng mũi chân đá khẩu N05 về phía mình rồi nhặt lên.
N05 nổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuan-diem-thu-kich/2880492/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.