Tô Hạc Đình tránh lưỡi chân dao nhưng lại bị tay của cô gái đi đêm quật trúng. Lực cực mạnh làm cậu văng lại va phải cánh cửa sau lưng.
Cửa kêu đánh “ruỳnh”, một con khác cũng mò từ ngoài vào, bắt đầu húc đầu dộng cửa.
Tô Hạc Đình kéo cái ghế nhỏ cạnh cửa ra chặn cánh tay đang vồ tới lần nữa của cô gái đi đêm. Cậu bị kẹt giữa những lưỡi chân dao cùng cánh cửa, thậm chí còn nhìn thấy cả hàm răng thép ẩn giữa mái tóc của cô gái đi đêm.
Phải nhanh chóng thoát khỏi đây thôi!
Cô gái đi đêm mà đã xuất hiện thì khả năng rất cao Ngạo Nhân cũng có thể xuất hiện. Một khi bị những con quái vật máy này bao vây, hậu quả sẽ khôn lường.
Tô Hạc Đình xoay ghế nện bốp xuống đầu cô gái đi đêm.
Bị đánh, cổ nó oằn xuống như cái cầu trượt. Nó rít lên hai tiếng chói tai, chân dao chém loạn xạ lên cửa.
Tô Hạc Đình cúi xuống tránh, cô gái đi đêm hẵng còn bám riết, cậu bèn giơ tay nã một phát đạn, viên đạn bắn lệch cả đầu nó, nó ngoác cái miệng ra như bị câm, tay bưng mặt khóc ỉ ôi: “… Con ơi.”
Tiếng xô đụng ngoài cửa mỗi lúc một lớn, một con khác chen chân vào trong khe cửa móc tường hòng đủn cửa ra.
Tô Hạc Đình lập tức lùi ra chỗ cửa sổ, nhảy ra ngoài ngay khoảnh khắc cửa bị phá. Gió tức thì quất thông thốc vào mặt làm mái tóc đen của cậu bay tán loạn. May mà ngôi nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuan-diem-thu-kich/2880453/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.