Màn thăm hỏi diễn ra suôn sẻ, qua lớp kính, Tổng Chỉ huy trao đổi mấy lời đơn giản với Tạ Chẩm Thư. Người người nghe giọng anh hùng qua đài, tuy anh chỉ đáp ba chữ “Ừ” nhưng cũng đã đủ để mọi người hào hứng.
Các tòa soạn khắp liên minh đua nhau đào bới quá khứ của Tạ Chẩm Thư, bọn họ bảo anh có xuất thân lẫy lừng, khen anh rất điển trai, nói chung tất cả những lời hay ý đẹp nhất đều được lôi ra để miêu tả anh. Nhất thời, dường như ai cũng yêu anh, bọn họ đúc nên ánh hào quang tối cao cho anh, xích anh vào ngai vàng của anh hùng.
Trên đài, Tổng Chỉ huy hứa họ sẽ đánh bại liên minh phía Bắc gian ác, tiếng tung hô càng lúc càng giòn giã, trong khi đó Tạ Chẩm Thư ở giữa vòng xoáy này vẫn không thể tự do hành động, anh chỉ có thể ở sau lớp kính.
Nhân viên thí nghiệm nói: “Tổng Chỉ huy vẫn chưa cho anh ra ngoài… Anh quá quý giá.”
Nói đến đó, ông ta gượng gạo bỏ kính ra, dùng vạt áo lau tròng kính, không dám đối diện với ánh mắt của Tạ Chẩm Thư.
Tạ Chẩm Thư nói: “Thông tin.”
Người nhân viên thí nghiệm lại đeo kính vào, tuy biết thừa trợ lý đã bị tống đi nhưng vẫn không kìm được ngó dáo dác chung quanh. Ông ta cúi xuống nhét tay vào trong tất, đoạn móc ra một mẩu giấy gấp. Bởi đây là lần đầu phá luật nên ông ta rất căng thẳng, đến cả bàn tay mở giấy của ông ta cũng run rẩy: “Tôi lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chuan-diem-thu-kich/2880438/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.