Hoàng hôn buông xuống, nhân gian thanh tịnh  Editor:  Yang Hy    Lúc chạng vạng, Hà Minh lái xe chở Phong Vạn Lý, người kia nhìn ngắm cảnh vật bên ngoài cửa kính một lúc, rồi quay sang nhìn khuôn mặt tuấn tú, thanh tú của Hà Minh mà ngắm tiếp.  Sổ Nhân Quả sau khi mọi chuyện kết thúc thì đã hóa hình cùng Sổ Sinh Tử với Uyên Ương Lục kéo nhau đi chơi núi chơi biển, giờ đây rốt cuộc cũng là thế giới hai người thật sự chỉ dành riêng cho họ.  “Thật ra… em tò mò lắm đó, rốt cuộc vì sao anh lại nhảy xuống sông Vong Xuyên vậy?” Phong Vạn Lý nghĩ mãi vẫn không thông, Sổ Nhân Quả còn không biết bản thể mình nằm ở dưới đó, làm sao Hà Minh lại dám nhảy? Chẳng lẽ… thứ anh tìm vốn không phải là Sổ Nhân Quả?  “Lúc đó anh đúng là không đi tìm sổ, chỉ là trùng hợp thôi.” Hà Minh cười cười, giọng hơi bất đắc dĩ, “Nói đúng ra thì anh cũng hành động bốc đồng, nhưng lúc đó anh cảm nhận được khí tức của tộc trưởng và mọi người trong sông.”  “Nhảy xuống rồi, đúng là có gặp được họ. Họ nói với anh rằng họ không trách anh, dặn anh phải sống tốt với em, rồi… họ đi đầu thai.” Hà Minh dừng một chút rồi nói tiếp: “Khi ấy anh mới hiểu ra… người trói buộc họ bấy lâu nay, là chấp niệm của chính anh.”  “Rồi sau đó, anh mới tìm được Sổ Nhân Quả trong sông.”  Hà Minh dừng xe lại. Phong Vạn Lý ngơ ngác ngó ra cửa sổ, nơi này không phải căn hộ mà hai người họ đang ở. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tuong-nhan-qua-mieu-khuan/4682200/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.