Tội tày trời, tội chồng thêm tội Editor: Yang Hy Phong Vạn Lý ôm một bó hồng to tướng, hiếm khi tỏ vẻ hồi hộp, đứng chôn chân trước cửa nhà Hà Minh. Sáng nay đã được Lý Trường Xuyên mở lớp khai sáng, cậu cuối cùng cũng ngộ ra lòng mình, lập tức khởi động kế hoạch theo đuổi anh người yêu. Dù gì tính cậu xưa nay vẫn luôn “nghĩ là làm”, nói theo ngôn ngữ hiện đại là “tay nhanh hơn não”. Vừa gõ cửa xong, trong lúc còn đang thấp thỏm đoán xem Hà Minh sẽ phản ứng thế nào, liệu có thấy phiền không, có chịu nổi trò sến súa này không, thì cánh cửa đã mở ra. Khi thấy bó hoa trong tay Phong Vạn Lý, Hà Minh lập tức nhớ tới buổi “tư vấn” ban sáng, mặt bắt đầu đỏ lên như cà chua chín. Hà Minh ho nhẹ hai tiếng, ra vẻ thản nhiên hỏi: “Cái này… ừm… cho tôi à?” “Ờ, tặng anh đấy.” Phong Vạn Lý nhìn vẻ lúng túng của Hà Minh, thấy đáng yêu không tả nổi, hồi hộp trong lòng lập tức tan biến sạch sẽ. Cậu nở nụ cười sáng chói như ánh nắng đầu xuân, nói: “Không mời tôi vào nhà ngồi chơi à? Dù sao thì…” Cậu nháy mắt một cái, cười toe toét: “Hôm qua anh vừa đồng ý sau này sẽ ở bên tôi mà, nhớ không?” “Ở bên ai cơ?” Một giọng đàn ông xa lạ vang lên phía sau khiến cả hai cứng đơ như tượng đá. Một người đàn ông cầm quạt giấy vẽ thủy mặc lượn lờ bước tới bên cạnh Hà Minh, nhìn Phong Vạn Lý rồi nở nụ cười đầy hàm ý: “Ừm… Nhìn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tuong-nhan-qua-mieu-khuan/4682153/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.