Ngày Tết đến càng lúc lại càng gần. Ngoài Trương Hách Nhiên nhiệttình chủ động ra thì Thái Hân không tìm được thêm một người nào khác.
Cô gọi điện về nhà hỏi thử: “Nếu Tết năm nay con về trước, sau này mớiđưa bạn trai đến cho hai người gặp mặt thì có được không ạ? Dù sao thìnăm mới người ta cũng phải về nhà mình ăn Tết mà mẹ.” Kết quả là cô cònchưa nói xong, suýt chút nữa màng nhĩ đã bị giọng hét cao đến quãng támcủa mẹ mình đâm thủng: “Không sao, con nói địa chỉ nhà nó cho ba mẹ làđược rồi, chúng ta cùng nhau đến nhà họ chúc Tết!”
Thái Hân run run cúp máy. Cha me cô…thật là đáng sợ! Cô tính toán nátóc, rốt cuộc một mình đi về hay mang về một khóm cỏ non* về nhà thì bamẹ sẽ nổi điên hơn nhỉ.
*Khóm cỏ non: ý chỉ trong câu trâu già gặm cỏ non.
Đến ngày hôm sau, có một việc bất ngờ xảy ra đã khiến cô quyết tâm đưa Trương Hách Nhiên về nhà.
Tan tầm ngày hôm sau, đúng lúc Trương Hách Nhiên đang nói chuyện vớiThái Hân thì Nhạc Tư Tư cũng đến tìm Thái Hân để trút nỗi muộn phiềnnhân sinh. Sau khi bất ngờ trông thấy Trương Hách Nhiên, ngay lập tức,cặp mắt của Nhạc Tư Tư đã sáng bừng cả lên, cười tươi như hoa nở, mãiđến khi Thái Hân đuổi được Trương Hách Nhiên đi rồi, Nhạc Tư Tư hỏithẳng: “Miếng thịt tươi này cậu có ăn không đó? Nếu cậu không ăn thì đểtớ nhào vào! “
Thái Hân thoáng sững sờ: “Sao cậu lại như thế chứ? Cậu ấy còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-yeu-em-nhu-the/2155463/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.