Ừm, trước cứ xem như anh ấy được.
“Anh…”
“Tôi…”
Ngay lúc cô định nói, người đàn ông đối diện cũng cùng lúc mở lời.
“Anh nói trước đi”. Quý Lê nhún nhẹ vai, ưu tiên quyền phát ngôn cho Tiêu Dương.
“Mẹ tôi rất thích em”. Đuôi lông mày của Tiêu Dương nhẹ nhàng nhếch lên một chút.
“Tôi rất thích khiếu thẩm mỹ của mẹ anh”. Quý Lê bình thản đáp, câu trả lời khiến Tiêu Dương khẽ cười.
Anh uống một hớp cà phê: “Mẹ thúc quá”.
Đầu ngón tay cô vuốt dọc theo thành ly: “Bố tôi cũng hay xem người độc thân như tôi là kẻ địch”.
Tiêu Dương: “Nghe có vẻ chúng ta rất hợp nhau đấy”.
Quý Lê: “Hình như còn có thể kết thành một liên minh chống lại hai ông bà”.
Đáy mắt Tiêu Dương lóe lên: “Ý kiến hay!”
Quý Lê cười: “Vậy không bằng chúng ta kết hôn luôn đi”.
Tiêu Dương nở nụ cười: “Đây không phải là lần đầu tiên tôi được phụ nữ cầu hôn, nhưng là lần đầu tiên tôi thấy một lời cầu hôn kém thành ý thế này”.
Quý Lê nhíu mày: “Anh không thấy ngày nào cũng bị bố mẹ thúc đi thúc lại rất phiền à?”
Tiêu Dương suy nghĩ một chút: “Vì thế em cầu hôn với tôi chỉ là vì ứng phó với bố mẹ thôi à, không liên quan đến tình cảm và trách nhiệm phải không?”
Quý Lê gật đầu: “Đương nhiên, chúng ta có thể kí hiệp ước tam chương, sau khi kết hôn anh có thể vui chơi, tôi cũng có thể giải trí, chúng ta không can thiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-yeu-em-nhu-the/2155445/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.