*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ & biên tập: Tiểu Sên
Tiếp theo Phương Tam Biện bắt tay Nhan Giai: “Nhan Giai, tôi biết cậu! Cậu còn nhớ tôi không? Tôi gặp cậu trong cuộc thi hùng biện hồi cấp 3 ấy, khi đó cậu không đeo kính!” Xong cậu ta quay qua nhìn Từ Y Nhiên không biết mặt xám xịt từ khi nào, nói, “Hồi đó Nhan Giai nổi tiếng lắm, vừa học giỏi vừa xinh đẹp, không biết bao nhiêu bạn nam thương thầm cậu ấy nữa!”
Nhan Giai đẩy gọng kính, cười: “Ha ha, làm gì có!”
Nói chuyện xong, Phương Tam Biện vẫy tay chào tạm biệt.
Sắc mặt Từ Y Nhiên lúc này mới tốt lên một chút.
Chờ Phương Tam Biện đi xa rồi, Từ Y Nhiên nói với Nhan Giai: “Cậu tháo kính ra tôi xem nào.”
Nhan Giai nói: “Tháo cũng được thôi, nhưng lỡ cậu yêu tôi thì làm thế nào?”
Từ Y Nhiên ha ha cười lạnh: “Vậy không phải đúng ý cậu à, cậu có thể bắt tôi ăn sách lần nữa!”
Nhan Giai tháo kính xuống, hỏi Từ Y Nhiên thấy thế nào. Từ Y Nhiên thoáng sững sờ, hỏi: “Sao cậu lại đeo kính không độ?”
Nhan Giai nói: “Tôi có cận thị đâu, đo độ làm gì! Tôi đeo kính là vì mẹ tôi đi coi bói, nói trong vòng nửa năm sẽ gặp xui xẻo, phải đeo cái đồ chơi này để chắn. Tính ra thì tháng sau tôi không cần đeo nó nữa rồi.”
Từ Y Nhiên hừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-yeu-em-nhu-the/2155436/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.