Biệt thự nhà họ Tần.
Hồng Xu Mẫn sắc mặt trắng bệch quỳ rạp trên sàn, hoàn toàn mất sạch cái dáng vẻ kiêu hãnh ngày thường của một ảnh hậu, nhếch nhác chẳng khác nào con ch.ó nhà bị đuổi đi.
Bà ta níu chặt ống quần của người đàn ông trung niên bên cạnh, nước mắt lã chã, giọng cầu xin run rẩy: “Chủ tịch Tần, tất cả đều là người ta gài bẫy hãm hại em! Anh phải tin em… trong lòng em chỉ có anh, sao em có thể làm ra chuyện đó với người khác chứ?!”
Người được gọi là “Chủ tịch Tần” sắc mặt âm trầm. Lúc này, dù đối diện với dáng vẻ hoa lê đẫm mưa của Hồng Xu Mẫn, trong lòng ông ta cũng chẳng gợn chút thương hại, ngược lại còn thấy bực bội hơn.
Tần Giáng đã sống gần sáu mươi năm, chưa bao giờ nghĩ có người dám cắm cho mình cái mũ xanh! Trước đây ông ta biết rõ Hồng Xu Mẫn đã từng qua tay không ít người, nhưng ít nhất bà ta biết điều, biết chừng mực, lại giỏi lấy lòng, nên ông ta mới chịu nuôi ở bên. Không ngờ con đàn bà này lại có hai bộ mặt, trước mặt ông thì dịu dàng đoan trang, sau lưng lại dám b.a.o n.u.ô.i đàn ông khác?! Coi ông ta là khỉ mà đùa, là thằng ngu mà vắt kiệt à?!
Phải biết rằng, Tần Giáng đã bỏ không ít tâm sức vào Hồng Xu Mẫn. Trong giới, ai nuôi được “chim hoàng yến” càng nổi danh, càng chứng tỏ thực lực của kim chủ. Với danh vị ảnh hậu, diễn xuất và danh tiếng đều song hành, Tần Giáng thậm chí còn từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-quen-nhau/5067357/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.