“Chào buổi chiều.” Giang Nghiên lên tiếng, giọng nhạt nhẽo như thường, nhưng ánh mắt anh lại lướt qua cô trợ lý đang long lanh ánh nhìn ấy, dừng thẳng vào người con gái cuối hàng.
Chỉ thấy cô dường như có cảm ứng, mỉm cười nhìn anh, rồi mấp máy môi nói không thành tiếng: “Em đến rồi.”
Tay đang nắm tay nắm cửa của anh bỗng siết lại, người con gái mấy hôm không gặp đột ngột xuất hiện ngay trước mắt, khiến trái tim đã lặng yên của anh lại bắt đầu bồn chồn không yên.
“Giáo sư Giang, hay là… chúng ta vào trong nói chuyện?” Cô trợ lý thấy anh cứ đứng ngẩn ra mãi ở cửa, rốt cuộc cũng lên tiếng nhắc khéo.
Nghe vậy, Giang Nghiên mới có vẻ như vừa tỉnh lại từ giấc mộng, lúng túng thu ánh mắt về, nhường chỗ cho bốn người vào nhà.
Vì trước đó đã bàn bạc trước kế hoạch quay hôm nay, sau khi vào nhà, các anh quay phim liền cùng cô trợ lý đi vào phòng quay chính, bắt đầu dàn dựng thiết bị.
Trong phòng khách rộng thênh thang giờ chỉ còn lại Giang Nghiên và Nhan Yểu.
Giang Nghiên nghiêng đầu, thấy cô gái nọ thành thạo xách túi máy quay đi tới sofa, uể oải ngồi xuống, rồi mới ngẩng lên liếc nhìn anh, giọng điềm nhiên: “Vì công việc thôi, chắc giáo sư Giang sẽ không để tâm chứ?”
Vừa nói, cô vừa mở túi máy quay, thuần thục kiểm tra thân máy, sau đó chậm rãi lắp ống kính vào.
Giang Nghiên sao lại không hiểu, đây chỉ là cái cớ. Lúc này môi anh mím chặt, biểu cảm chẳng chút gì gọi là vui mừng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-quen-nhau/5067353/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.