Đêm sâu vắng lặng, Nhan Yểu đứng dưới lầu chung cư.
Bóng đêm nuốt chửng mọi thứ, chỉ có dải đèn đường ven lối nhỏ tỏa thứ ánh trắng yếu ớt, dẫn dụ mấy con côn trùng bay vòng quanh.
Đốm lửa cam vàng của điếu t.h.u.ố.c khi tỏ khi mờ trong đêm, Nhan Yểu tựa vào cột đèn, quầng sáng hắt xuống gương mặt cô, nhuộm một nét cô quạnh khó tả.
Điếu t.h.u.ố.c kẹp giữa ngón tay vẫn chầm chậm cháy, chẳng biết là điếu thứ mấy của đêm nay. Bao trong túi đã cạn, đây là điếu cuối cùng.
Bây giờ là một rưỡi sáng, giờ này đa số người ta đã ngủ cả rồi, còn ô cửa sổ kia của căn hộ trước mắt cô thì tối om.
Tay phải kẹp thuốc, tay trái cầm điện thoại, góc phải trên màn hình báo pin chỉ còn mười phần trăm.
Cô bảo Triệu Tiểu Du đưa mình tới đây, rồi bảo cô nàng đi trước.
Nhan Yểu cũng không rõ vì sao đầu óc lại nóng lên như thế, bắt Triệu Tiểu Du chở mình tới tận đây. Có lẽ do men rượu xúi bẩy, mà gió lạnh thổi qua lại làm cô tỉnh phần nào, thành ra ngây người đứng chôn chân ở đây nửa tiếng, chẳng làm gì thêm.
Điếu t.h.u.ố.c cuối cùng rồi cũng cháy đến tàn. Nhan Yểu di di đầu lọc, vứt vào thùng rác bên cạnh, khi đồng hồ pin nhảy xuống còn chín phần trăm, cô rốt cuộc bấm gọi số ấy.
“Tút tút tút”
Tiếng kết nối lặp đi lặp lại bên tai, bàn tay cầm máy vô thức siết chặt.
Mi mắt Nhan Yểu cụp xuống, dưới ánh trăng, gương mặt cô lạnh lẽo đến vậy. Nhưng chuông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-quen-nhau/5067348/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.