“Ồ?”
Giọng hơi nhướng lên, vẻ ngạc nhiên thoáng lướt qua trong mắt, rồi lại hóa thành một tia hứng thú. Trẻ con bây giờ, miệng lưỡi dẻo quẹo thật, mấy câu tình thoại nói ra nghe cũng đáng yêu phết.
“Không hổ là học trò thầy giáo Giang dạy ra.”
Trong lời người phụ nữ đầy ý trêu ghẹo, nếp nhăn giữa mày Giang Nghiên càng hằn sâu, nhưng chốc sau lại trở về như thường, anh lạnh nhạt lia mắt qua cậu trai vừa “nói năng ngông cuồng”: “Xin lỗi, tôi là giảng viên Đại học Q, chỉ dạy sinh viên Đại học Q.”
“Còn ba em đây, giờ này không ở trong lớp học mà chạy ra cổng trường tán tỉnh con gái, nói thẳng ra thì e là chẳng có duyên với Đại học Q đâu.”
Giọng Giang Nghiên không cao không thấp, nhưng lời lẽ sắc như dao, khiến ba cậu học sinh trước mặt đỏ bừng cả mặt.
Không khí bắt đầu ngượng ngập, đúng lúc ấy, chú bảo vệ đang lim dim trong phòng bảo vệ dường như cũng để ý thấy tình hình bên này, quát vọng ra với ba cậu: “Này! Ba đứa làm gì đấy?! Không mau về lớp à?!”
Suy cho cùng vẫn là mấy cậu mười bảy mười tám, bị bảo vệ quát hai câu là chạy biến như thỏ, sợ bị gọi lại hỏi lớp với tên.
Nhìn ba cái bóng lủi thủi ấy, khóe môi Giang Nghiên khẽ giật, cười nhạt một tiếng, rồi nhấc chân đi ra khỏi cổng trường.
“Giang Nghiên.”
Nhan Yểu phía sau bỗng gọi người đàn ông đang định rời đi, rồi móc từ túi ra một tờ bản kiểm điểm, ngay khoảnh khắc anh quay đầu, cô đã mở toang,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-quen-nhau/5067346/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.