Về khoản nợ kia, ngay trong ngày cha của Nhan Yểu qua đời, đám cổ đông trong công ty đã không ngừng kiếm cớ bắt cô đứng ra chịu trách nhiệm.
Việc đó vốn dĩ chẳng liên quan gì đến Nhan Yểu, nhưng cùng với vấn đề thừa kế kéo theo là đủ thứ khoản nợ nần của công ty. Cô không hề ham mấy thứ đồ ông già để lại, nhưng số tiền liên quan lại là con số khổng lồ, chẳng phải cứ nói một câu “Tôi không cần” là có thể dứt khoát xong chuyện.
Người trong công ty cứ bám riết lấy cô không buông, cô cũng chỉ có thể theo con đường pháp lý để được yên thân.
Tưởng Vũ đúng là tay lão luyện trong mảng này, chỉ trong một tuần, anh ấy đã ôm theo đủ loại hồ sơ và chứng cứ thực tế kéo đến công ty đối chất với đám cổ đông, sau ba tiếng giằng co đấu khẩu, cưỡng ép đến mức khiến những ông già cổ lỗ kia không nói nổi một câu.
Kiện tụng chưa bao giờ là chuyện đơn giản, nhất là khi số tiền liên đới lại không nhỏ, đi đường chính ngạch sẽ rất tốn thời gian và công sức. Cũng vì thế mà ban đầu khi Nhan Yểu nói sẽ đưa vụ việc ra pháp luật, đám người trong hội đồng quản trị đều hò hét đòi giải quyết riêng.
Nhưng đến khi cô thật sự dẫn Tưởng Vũ đến công ty, họ lại nháo nhào đòi lôi nhau ra tòa.
Chỉ là, giờ đây Nhan Yểu đã nhìn thấu mấy lão già đó chỉ giỏi miệng lưỡi hù dọa, đến lúc thật sự đứng trước tòa, kẻ chịu thiệt chắc chắn không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-quen-nhau/5067316/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.