Sau đó anh càng nói, Tô Quý dường như khóc không thành tiếng, càng không dám nói ra những câu như “anh có thể đối xử với em như lúc trước được không?” ra khỏi miệng.
cô biết rõ nếu cô yêu cầu như anh, anh sẽ miễn cưỡng nghe theo mệnh lệch của cô... Chuyện cho tới nước này, cô còn tư cách gì miễn cưỡng anh.
nói xong, Mặc Viễn Ninh trở về trạng thái trầm mặc ít nói mộtlần nữa.
Vài ngày sau khi bắt đầu ăn thức ăn lỏng là lúc gian nan nhất, vị trí loét còn xuất hiện tình trạng chảy máu nhiều lần.
Sau khi xảy ra tình trạng đó, đôi khi anh có thể nôn ra, thậm chí nôn ra chút máu. Ngay cả như vậy, vì mau chóng khôi phục chức năng dạ dày, bác sĩ vẫn đề nghị thử ăn uống như cũ.
Thỉnh thoảng anh buồn nên, cúi người bên giường nôn ra rồi lại kiên cường nuốt nước canh xuống, anh ăn không nhiều lắm, sau khi nôn xong, thường thường chỉ thấy dịch dạ dày màu vàng nâu.
Vì không muốn ảnh hưởng đến miệng vết thương, anh cố nénkhông phát ra tiếng vang quá lớn, vì vậy, chỉ thấy thân thể và vai anh có chút rung rung, mồ hôi tuôn ra ướt hết áo bệnh nhân.
Tô Quý đau lòng không chịu nổi, chỉ có thể dùng khăn tay lau mồ hôi trên trán cho anh, vịn bờ vai anh, cố gắng hết sức làmanh thoải mái một chút.
Lần trước anh nằm viện vì chảy máu dạ dày, sau đó bệnh viện phản hồi bệnh tình lại tái phát, bệnh nhân liên tục nôn ra máu mấy lần.
Khi đó cô căn bản không ở bệnh viện, sau khi nghe xong cũngkhông để trong lòng, đến bây giờ cô mới biết, vài câu nói hời hợt nói ra, anh đã một mình ở bệnh viện chống cự với bao nhiêu đau đớn.
cô thực ra đối xử với anh không tốt, bất kể là lúc trước khư khư cố chấp hạ độc anh hay sau đó nhẫn tâm để anh bị bệnh khôngquan tâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-noi-yeu-em/2617947/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.