Đây là lời kịch quái quỷ gì vậy, không phải lấy từ trong tiểu thuyết sắc nữ ra sao?
Tô Quý chửi thầm anh, vừa tiếp tục cứu vãn lý trí như đã không còn tồn tại của anh, “Dạ dày anh không đau à?”
Mặc Viễn Ninh thẳng thắn thừa nhận, “Đau chứ.”
Tô Quý quả thực định im lặng, “Vậy tối thiểu anh cũng phải uống thuốc dạ dày đã chứ?”
Mặc Viễn Ninh nghiêng đầu ho hai tiếng, Tô Quý nhìn từ dưới lên, thấy yết hầu của anh chuyển động, đoán chừng anh không phải ho khan mà là muốn nhịn cơn buồn nôn và dạ dày co rút xuống.
rõ ràng khó chịu đến mức đấy rồi, sắc mặt anh cũng hơi đỏ, Mặc Viễn Ninh ho khan xong quay lại mỉm cười: “Uống thuốc xong em đã bỏ chạy rồi.”
Tô Quý đúng là có ý định khuyên anh uống thuốc, sau đó nghĩ cách chuồn êm.
Mà thật sự Tô Hòa và Cố Thanh Lam đang ở ngay bên ngoài phòng chờ cô ăn cơm, nếu như cô chui vào căn phòng này rồi không bao giờ...ra nữa, nhất là phòng của cô lại còn thông sang phòng Mặc Viễn Ninh, ai biết được họ sẽnghĩ thế nào?
Nên mặc dù cô có tâm tiếp tục làm cái chuyện tuyệt vời này, nhưng phải đợi ăn xong bữa tối, ngâm suối nước nóng đã đúng không?
Mặc Viễn Ninh lại như đang quyết tâm hành quyết cô ngay tại chỗ, anh căn bản mặc kệ cô nói gì, cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên da thịt ở cổ cô, môi vừa nhấc lên đã dùng thêm một chút lực mút vào, vì vậy trên làn da trắng nõn của cô lặng lẽ hiện ra một bông mai đỏ.
Đó là nơi mẫn cảm của cô, Tô Quý nhịn không được thở nhẹ, ánh mắt trở nên long lanh.
Mặc Viễn Ninh dù sao cũng có bốn năm vợ chồng sinh hoạt tình dục hài hòa với cô, sờ một cái là chuẩn.
anh có thể không định buông tha cô lúc này, bàn tay luồn phía sau lưng cô, ngón giữa hơi động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-noi-yeu-em/2617924/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.