Ngoài dự liệu của Tô Quý, trong tờ báo buổi sáng ngày hôm sau, tin tức trên mạng ngày hôm qua tiếp tục được đăng lên.
Nhìn tên mình chình ình trên tờ “Giải trí”, Tô Quý lập tức cảm thấy bực mình.
Vì bác sĩ đã dặn, nên tối qua cô ở lại bệnh viện, nằm trên một chiếc giường phụ nhỏ trong phòng bệnh đơn.
Lúc Tô Vĩ Học bị bệnh nặng nằm viện, đại tiểu thư nhà họ Tô cũng chưaphải chịu thiệt thòi như vậy, nằm giường thô ráp khiến cô cả đêm ngủkhông ngon, sáng sớm đã tỉnh dậy.
Cô ăn hết bữa sáng Quản giaTôn sai người đưa đến, thay một bộ quần áo khác, Tô Quý uống cà phê xong mới cầm tờ báo lên rồi nhìn Mặc Viễn Ninh.
Trải qua một đêm, tuy đã ổn hơn so với hôm qua, nhưng Mặc Viễn Ninh không bình phục được mấy, sắc mặt vẫn tái nhợt.
Anh vẫn giữ tư thế nằm thẳng, nhìn Tô Quý cười: “Chào buổi sáng.”
Tô Quý đi tới cúi người khẽ hôn lên mặt anh, mới cười nói: “Chào buổi sáng, Viễn Ninh.”
Động tác của cô quá thân mật, giống như thể giữa họ chưa từng rạn nứt,Mặc Viễn Ninh hạ mí mắt xuống, cười cười, lúc này mới vươn tay, cầm chặt đôi tay cô áp vào mặt mình: “Tiểu Nguyệt, tối qua vất vả cho em rồi.”
Hôm qua Tô Quý cũng phát hiện, không ngờ Mặc Viễn Ninh cũng có chút dèchừng, anh thường không chủ động làm hành động gì đó quá thân mật vớicô, chỉ sau khi cô chủ động, anh mới thuận thế làm theo.
Giống như một đứa trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-noi-yeu-em/2617872/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.