Ngay lập tức Tống Mạn An liền cau mày, trong ánh mắt thoát chóc đã trở nên sợ hãi, cô ôm chặt lấy phần bụng của mình, không lẽ nhanh như vậy Bạch Nhược Quân đã tìm đến tận đây rồi sao?
Tống Mạn An cả người đã cứng đơ chẳng còn chút lý trí để suy xét, cả người run run nhẹ lập tức cô bám chặt lấy cánh tay của Đặng Trạch Minh lay lay nhẹ, anh chính là người duy nhất có thể giúp được cô ngay lúc này, nước mắt đã lưng tròng đến độ sắp rơi ra mà nài nỉ: “Anh giúp tôi có được không?”
Nhìn xuống cánh tay đang bị Tống Mạn An ôm chặt, cùng thái độ bất thường của cô, Đặng Trạch Minh cũng phần nào đó đoán ra được cục diện mà trầm tư: “Là ba của đứa bé trong bụng cô sao?”
Tống Mạn An theo lời của Đặng Trạch Minh mà lần nữa đưa tay ôm lấy chiếc bụng phẳng lì của mình, nước mắt đã thật sự rơi ra, cô nghĩ ngoài Bạch Nhược Quân ra thì chắc cũng chẳng ai tìm đến mình nên liền gật nhẹ đầu, đồng ý với lời của Đặng Trạch Minh.
“Cô nghĩ kĩ chưa? Đứa trẻ vốn dĩ vô tội nó cũng cần được có ba!” Đặng Trạch Minh kiên nhẫn mà nhắc nhở Tống Mạn An, anh không muốn cô phải hối hận.
Nhưng rồi Tống Mạn An vẫn một mực khăng khăng: “Xin anh!”
Đặng Trạch Minh nhìn thấy được quyết tâm đnag ánh lên trong đôi mắt của Lam Đình Niên mà cuối cùng cũng chịu khuất phục.
Bất giác lòng lại cảm giác lạ khi nhìn những giọt nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-la-the-gioi-cua-anh/3476830/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.