Không khí trên bàn ăn hôm nay có vẻ cũng nặng nề hơn hôm qua rất nhiều, Bạch Nhược Quân ngồi trên bàn ăn nhưng không hiểu sao tâm trí vẫn chẳng thể nào tập trung nổi, đôi đũa trên tay cứ chần chừ đến cơm cũng chẳng muốn gắp đưa lên miệng.
Để ý thấy biểu cảm của Bạch Nhược Quân, bà Lý ngồi bên cạnh liền đẩy nhẹ người của Lý Thư Ái, đang ăn thì thoáng giật nhẹ mình, Lý Thư Ái đừng lại đôi đũa đang gắp dở miếng cá mà nhìn sang mẹ mình. Cô còn chưa kịp nói gì mà đã thấy bà Lý cố tình chớp chớp nhẹ mắt nhìn qua Bạch Nhược Quân, ngầm hiểu ý, Lý Thư Ái liền bỏ nốt miếng cá vào miệng mình cô nuốt xuống rồi nhìn sang Bạch Nhược Quân: “Anh thấy đồ ăn hôm nay không ngon sao?”
Lời của Lý Thư Ái không cách nào kéo Bạch Nhược Quân về với thực tại, anh vẫn cứ ngồi đó ngẩn ngơ mà theo đuổi dòng suy nghĩ của riêng mình.
Lý Thư Ái dưới sự hối thúc của mẹ mình liền gõ nhẹ xuống bàn ăn, âm thanh liền ngay lập tức vang lên, cuối cùng cũng có thể kéo Bạch Nhược Quân về với thực tại, đôi đũa vẫn còn ở trên tay lúng túng nhẹ, anh đặt xuống bàn, ngẩng đầu lên nhìn bà Lý cùng Lý Thư Ái mà gượng cười: “Thật xin lỗi con hơi mất tập trung!”
Dưới bàn bà Lý lại tiếp tục đá nhẹ vào chân của Lý Thư Ái, cô cũng dường như hiểu được ánh mắt của mẹ nuôi mình mà mỉm cười gắp ít thức ăn bỏ vào chén của Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-la-the-gioi-cua-anh/3476825/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.