Tống Mạn An không nghe theo lời của Bạch Nhược Quân tiếp tục trong vòng tay của anh làm loạn, nhưng cũng thật xui cho cô là sức của Bạch Nhược Quân quá lớn, một chút xíu tác động mất lực của cô chẳng hề có tác dụng gì đối với anh.
Bước chân dừng lại bên giường ngủ, Bạch Nhược Quân trực tiếp đem Tống Mạn An đặt cô ngồi xuống giường, biết rõ Tống Mạn An nhất định sẽ vùng vằng chống đối cho nên Bạch Nhược Quân cũng đã có chuẩn bị sẵn mà ngồi luôn xuống ngay bên cạnh Tống Mạn An cô, lợi dụng sức lực hơn hẳn cô mà anh đã ôm chặt lấy người cô vào trong lòng mình ngay ở tư thế ngồi.
Mặt dán chặt vào lòng ngực của Bạch Nhược Quân, Tống Mạn An không thở được khó khăn mà dồn dập từng ngụm khí.
Bỗng dưng bàn tay lớn của Bạch Nhược Quân lại trượt dọc luồng vào trong xốc váy của Tống Mạn An lên.
Bàn tay của Bạch Nhược Quân bất ngờ chạm vào từng tất da tất thịt của Tống Mạn An mà không khỏi khiến cho cô rùng mình nhớ về cảnh tượng cường bạo cách đây không lâu mà anh đã đối với mình, đến nổi bên dưới của cô cho đến bây giờ vẫn như có ai đó đang xé toạt ra đau rát không ngừng, cô hoảng hốt mà co quắp người lại, ánh mắt đảo quanh sợ sệt, khuôn miệng mấp máy khó thành câu: “Anh làm gì..... Đừng chạm vào tôi.... Tôi đau....”
Bạch Nhược Quân đang ôm chặt cơ thể của Tống Mạn An trong lòng mình nên ít nhiều anh cũng cảm nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-la-the-gioi-cua-anh/3476804/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.