“Tô tổng nếu có phiền hà gì phiền anh chuyển lời với ông ta hãy liên hệ trực tiếp tôi, tôi sẽ chịu trách nhiệm với hành vi của mình nếu sai trái!”
Khóe môi cong lên, Bạch Nhược đầy ghế mà đứng lên, anh vòng qua chỗ mà Tống Mạn An đang đứng, ngay lập tức anh dùng lực bóplấy cổ cô đanh giọng: “Hợp đồng của công ty cô chịu trách nhiệm thế nào? Cô có giỏi thì nói tôi nghe xem!”
Bạch Nhược Quân thực dùng lực trên cổ của Tống Mạn An, ngay lập tức cổ họng liền bị chặn đi luồng dưỡng khí lớn, hô hấp trở nên khó khăn, hơi thở trì truệ, Tống Mạn An cố dùng chút dưỡng khí còn lại của mình mà nắn nót từng chữ một: “Bạch Nhược Quân tôi là vợ anh! Anh nhẫn tâm đến mức ngay cả vợ của mình anh cũng đem dâng cho người khác như một món hàng để trao đổi lợi ích hay sao?”
Cổ tay dùng thêm lực, Bạch Nhược Quân nghiến răng cười mỉa: “Vợ của tôi? Cô ảo tưởng riết điên rồi à? Cô nghĩ tại sao tôi lấy cô?”
Bước chân sấn tới dồn ép, Bạch Nhược Quân ghì chặt cần cổ của Tống Mạn An, dồn cô vào chân tường đay nghiến: “Nếu không phải vì cô tâm cơ đâm chết Vy Vy của tôi thì cô nghĩ tôi sẽ dễ dàng để cô bước chân vào nhà họ Bạch như vậy sao?”
“Nếu không phải vì muốn trả thù cô, bóp chết cô, bắt cô phải rửa tội cho oan hồn của Vy Vy thì ngay cả đến tư cách để bước chân vào cánh cửa nhà họ Bạch cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-la-the-gioi-cua-anh/3476767/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.