13.
Tôi nhẹ nhàng đóng cửa phòng ngủ lại rồi đi ra bên ngoài. Ánh đèn điện sáng trưng trong nhà làm tôi chói mắt. Tắt hết đèn, tôi ngồi xuống ghế sofa trong phòng khách, dõi mắt nhìn theo nơi giao thoa sáng tối do ánh mặt trời lặn chiếu vào nhà. Đầu óc tôi mông lung, cứ đờ đẫn ngồi nhìn mãi, tới khi tỉnh táo lại thì trời đã là chạng vạng. Thứ ánh sáng màu đỏ cam được chia thành nhiều luồng nhỏ, rọi lên cửa sổ rất lâu.
Tôi nhắm mắt lại, vào khoảnh khắc này, tâm trí tôi bình tĩnh lạ thường.
Điều gì sẽ xảy ra nếu Mộng Mộng nói cho tôi biết chuyện sớm hơn? Đúng như tôi từng nói khi cô ấy hỏi lúc trước, tôi nhất định sẽ giet chet Hàn Sí.
Trước kia, mỗi lần gặp phải vụ án nào như vậy, tôi cũng tưởng tượng vô số lần, nghĩ xem mình sẽ làm gì nếu chẳng may cô ấy gặp chuyện. Chỉ cần nghĩ đến việc Mộng Mộng chạy tới cầu cứu tôi đã đủ khiến tôi phát điên lên được. Mà mỗi một lần tưởng tượng như thế, tôi đều có chung một câu trả lời: giet chet kẻ làm hại cô ấy! Chỉ cần chuyện đó xảy ra với Mộng Mộng thì tôi không phải là cảnh sát nữa, tôi khi ấy sẽ chỉ là một người đàn ông bình thường, bốc đồng và nóng nảy.
Mộng Mộng hiểu rõ tính tôi, cho nên cô ấy đã quyết định không nói với tôi mà tự mình giải quyết.
Tôi ôm trán, trầm tư suy nghĩ.
Tương tự với chuyện của cặp vợ chồng Đàm Thanh Tùng và Chu Lan,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-hoi-han-khi-yeu-anh/3438405/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.