4.
Người đàn ông đánh ngất tôi bằng một miếng vải tẩm thuốc mê, nửa kéo nửa bế tôi vào một tòa nhà xây dở ở gần đó.
Mười phút sau, tôi tỉnh lại, miệng bị bịt kín bằng băng dính, hai tay bị trói vào một chiếc cột chịu lực.
Tòa nhà này chưa được xây xong, ngổn ngang gạch đá vụn dưới chân, bên ngoài không có đèn, chỉ có màn đêm tối tăm mù mịt.
Đầu óc tôi vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo sau tác dụng của thuốc mê. Tôi cố vùng vẫy nhưng không sao thoát được. Cách đó không xa, người đàn ông đứng nhìn tôi giãy dụa vô ích, ánh mắt lạnh lùng.
Hắn không che mặt, tướng mạo bình thường, tương đối gầy, thấp, độ tuổi khoảng ba mươi, cả người toát ra vẻ dữ tợn. Tôi không biết người này là ai, chưa từng gặp bao giờ. Truyện Hệ Thống
Khoảnh khắc tiếp theo, hắn từng bước tiến lại gần tôi. Tôi hốt hoảng mở to mắt, òa khóc nức nở, cật lực lắc đầu thật mạnh. Hắn ta bất chợt đưa tay nắm tóc tôi, giật mạnh. Da đầu tôi như bị xé toạc, tôi ngửa đầu ra sau, hô hấp dồn dập vì cơn đau. Nhưng, đây mới chỉ là khúc dạo đầu mà thôi.
"Mày là vợ của tên cảnh sát Trương Minh Dịch nhỉ?" Hắn ta hỏi, một tay vẫn nắm tóc tôi, một tay mon men thò vào trong cạp quần tôi.
"!" Tôi thật sự sợ hãi, ra sức vặn vẹo, né tránh một cách tuyệt vọng, cố gắng mấy cũng là vô ích.
Ngay sau đó là những cơn ác mộng liên tục kéo dài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-hoi-han-khi-yeu-anh/3438397/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.