🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngỡ rằng có thể quên đi, nhưng hóa ra vẫn còn đó.

Bạn nhỏ Minh Gia nằm sóng soài trên giường, nghiên cứu tỉ mỉ tấm ảnh của Trình Vũ Phi.

Tuy cho rằng khả năng người này là mẹ ruột của mình rất thấp, nhưng khi thấy Nguyễn Ngộ Minh định ném bức ảnh vào thùng rác, Minh Gia lại vội vàng giữ lại.

Nghe tiếng động cơ xe tới gần, cậu bé liền giấu tấm ảnh dưới gối rồi chạy xuống nhà.

Hôm nay, Minh Gia tỏ ra cực kỳ ngoan ngoãn, không những khoe với bố rằng mình đã chuẩn bị kỹ cho kỳ thi ngày mai, mà lúc ăn cơm, cậu bé còn ăn cả những món thường ngày không ăn.

Biểu hiện khác lạ của Minh Gia không qua khỏi mắt An Diệc Thành. Anh dám chắc con trai đang có việc muốn xin xỏ mình. Vì thế, ăn cơm xong, An Diệc Thành chưa vội lên gác ngay mà ngồi ở phòng khách chờ cậu nhóc mở miệng.

Minh Gia sà vào lòng bố, cười hì hì: “Bố!”.

“Sao?”

Minh Gia nuốt khan, mặc dù biết bố không thích nhắc đến chuyện của mẹ, nhưng cậu vẫn muốn hỏi: “Mẹ con là người thế nào?”.

Quả nhiên, sắc mặt An Diệc Thành biến đổi. Anh nheo mắt lại nhìn Minh Gia, không trả lời.

Cậu bé cúi đầu, dáng vẻ tội nghiệp.

“Con chưa từng thấy mẹ, muốn biết mẹ trông như thế nào...”

An Diệc Thành không đành lòng nhìn con trai như vậy, bèn xoa đầu cậu bé: “Con muốn biết cái gì?”.

“Mẹ đẹp không?”

Đây là kiểu câu hỏi gì?

An Diệc Thành nhíu mày: “Tàm tạm”.

“Tính tình mẹ tốt không?”

“Bình thường.”

...

Cuối cùng, nhóc Minh Gia

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-tung-hen-uoc/24837/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chưa Từng Hẹn Ước
Chương 11
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.