Chương trước
Chương sau
“Nghe không hiểu tiếng người sao? Cũng đúng, súc sinh sao hiểu ngôn ngữ nhân loại” Vũ Minh chỉ cười nhạt
“Ngươi…. hừ, không có giáo dưỡng” Lâm Phong tức giận nhưng rất nhanh lại bình thường, sau đó nói tiếp
“Nghe nói hôm trước ngươi bị đưa vào bệnh viện, xem ra cũng không có việc gì, hôm nay còn có thể mắng chửi người mà”
“Không cần ngươi quan tâm, ngươi tự lo cho mình thì tốt hơn” Vũ Minh chỉ lạnh nhạt nói
“Ngươi là thứ đồ gì? Phế vật mà có tư cách gì nói Phong ca? Dùng thuốc để lên tới Khai Thể tầng 9, trong mắt ta ngươi so với Phong ca ngay cả xách giầy cũng không xứng” bên cạnh Sở Ngọc bị Vũ Minh mắng là súc sinh, kìm nén nãy giờ tức giận nói
“Ngươi là ai?” Vũ Minh không tức giận, chỉ liếc nhìn qua
“Ngươi!” Sở Ngọc tức đỏ mặt, mới vừa rồi nàng còn nói chuyện với Lâm Dũng, Vũ Minh ngồi kế bên nghe toàn bộ vào tai, bây giờ lại hỏi nàng là ai, không phải hắn xem nàng như không khí sao?
“Còn nữa, ngươi có tư cách gì nói chuyện với ta? Dựa vào việc bán thân thể cho Lâm Phong hắn sao? Hay dựa vào địa vị của ngươi tại Sở gia? Ngươi có tin hay không ta giết ngươi Sở gia cũng không dám nói 1 câu?”
Sở Ngọc nghe Vũ Minh nói vậy liền biến sắc, không phải việc hắn nói giết nàng, mà là hắn nói nàng bán thân thể cho Lâm Phong, tại Sở gia, nàng chỉ là con cháu họ hàng xa, trong gia tộc có nàng cũng không nhiều, thiếu nàng cũng không ít, đơn giản là có cũng được mà không có cũng trả sao, cho nên nàng mới dùng cơ thể leo lên Lâm gia đại thiếu, không hiểu sao Vũ Minh lại biết được chuyện đó, bây giờ còn nói ra, đơn giản là sỉ nhục nàng
“Đủ rồi” Lâm Phong nhìn vẻ mặt trắng bệch của Sở Ngọc, hắn đau lòng tức giận quát lớn, tuy hắn biết Sở Ngọc đến với hắn mục đích là gì, nhưng bây giờ nàng là người của hắn, Vũ Minh trước mặt hắn vũ nhục nàng, hắn làm sao chịu được
“Há, xem chút đem ngươi quên mất, đường đường Lâm gia đại thiếu, lại đi đói bụng ăn quàng, hàng vỉa hè như này mà cũng lọt mắt của ngươi, ta xem như phục”
“Muốn chết” Lâm Phong thẹn quá hóa giận, xuất ra 1 chưởng về phía Vũ Minh, bên cạnh Lâm Dũng nãy giờ nhìn trợn tròn mắt, không ngờ Vũ Minh mới vài ngày không gặp, tài ăn nói lại biến hóa ghê gớm như vậy, nhưng hắn không ngờ Lâm Phong lại đột nhiên ra tay, hắn liền biến sắc, muốn cản lại nhưng 2 người họ cách nhau thật quá gần
Tưởng rằng Vũ Minh sẽ chịu quả đắng, bị chút thương, dù sao Lâm Phong có điên cũng không dám giết Vũ Minh, nhưng trong tưởng tượng Vũ Minh bị đánh bay không thấy, chỉ thấy trước mặt lóe lên tàn ảnh, Lâm Phong đột nhiên như diều đứt dây bay ra ngoài
Biến cố xuất hiện khiến toàn bộ căn phòng đều tập trung ánh mắt lại nơi này, quản lý đại sảnh lúc đầu cũng chú ý tại đây, lúc đầu hắn nghĩ 2 gia tộc thiếu gia xích mích với nhau, lời qua tiếng lại, không ngờ lại có người dám ra tay, hơn nữa còn tại Thiên Nhai Hải Các, sắc mặt ông ta hiện lên 1 tầng sương lạnh
Sở Ngọc thấy Lâm Phong bị đánh bay, liền chạy tới đỡ hắn dậy, Lâm Phong ánh mắt như muốn giết người như thế, nhìn chằm chằm Vũ Minh, hắn không ngu ngốc tới nỗi cho rằng Vũ Minh đánh bay hắn là dựa vào vận khí, trong cơ thể hắn bị Vũ Minh đánh cho xém chút nữa thổ huyết, đó không phải Khai Thể cảnh có khả năng nắm giữ lực lượng, ít nhất phải là Tụ Huyết cảnh, ai nói Vũ Minh là Khai Thể tầng 9? Còn nói hắn thực lực yếu đến ngay cả Khai Thể tầng 7 cũng đánh không lại? Mẹ nó, thật sự hố chết người không đền mạng, càng nghĩ hắn càng tức
Những người ngồi tại tầng 2 này toàn bộ nhìn về phía Vũ Minh cùng Lâm Phong không ngừng xầm xì bàn tán
“Hai người kia là ai? Lại dám tại đây đánh nhau, không biết Thiên Nhai Hải Các là nơi nào sao?”
“Ta biết, người bị đánh bay là Lâm gia đại thiếu gia Lâm Phong, người còn lại là Vũ gia đại thiếu gia Vũ Minh, không ngờ hai người họ lại có xích mích” 1 người nhìn xem giật mình nói
“Không đúng, Lâm Phong ta nghe nói hắn đã là Tụ Huyết cảnh tầng 5 cao thủ, thiên tư tuyệt đối nằm trong top 3 Lâm gia, còn Vũ Minh hắn dựa vào cắn dược lên cấp mới đạt tới Khai Thể cảnh tầng 9, hơn nữa thực lực còn không đủ chống lại Khai Thể tầng 7 - 8, tại sao có thể 1 chưởng đánh bay Lâm Phong?” 1 người khác nghĩ gì đó, dường như khó thể tin bật thốt
“Có trò hay để xem rồi” một người vây xem hứng thú nói
Lúc này quản lý đại sảnh tiến tới, mặt nở nụ cười nhã nhặn, nhưng ai quen biết ông ta đều hiểu rằng “có người gặp xui xẻo”
“Xin chào, tôi tên Adam, là quản lý tại đây, xin hỏi 2 vị tại sao lại đánh nhau? Không biết nơi này cấm chỉ động võ sao?” tuy rằng miệng ông ta vẫn nở nụ cười, nhưng ánh mắt lại đầy lạnh giá
“Ta chỉ tự vệ mà thôi, không lẽ có người muốn đánh ta mà ngay cả hoàn thủ cũng không cho phép hay sao?” Vũ Minh nhún vai nói
Người quản lý quay sang nhìn Lâm Phong, Lâm Phong cũng không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm Vũ Minh, từ đầu tới đuôi ông ta chứng kiến toàn bộ, ông ta hỏi như thế đơn giản chỉ là thuận miệng mà thôi
“Được, xin hỏi ngài có phải Lâm Phong Lâm gia thiếu gia hay không?” ông ta quay sang nhìn Lâm Phong hỏi
“Đúng, là ta” Lâm Phong gật nhẹ đầu nói
“Được rồi, người đâu, đưa Lâm thiếu gia vào trong nghỉ ngơi, liên lạc cho Lâm gia trong vòng 1 tiếng đến chuộc người, nếu không đến thì chờ cho Lâm Phong nhặt xác đi” Adam nhẹ nhàng nói với người bên cạnh
“Ngươi dám?” Lâm Phong giật mình, nhưng nhìn thấy có mấy người tiến tới hắn tức giận nói
“Ngươi nghĩ gây chuyện tại Thiên Nhai Hải Các có thể nhẹ nhàng rời đi sao? Nếu ngươi không phải người Lâm gia, hiện tại ngươi đã là 1 thi thể, mang vào trong” Adam lạnh giọng nói, nói xong ông ta liền quay sang nhìn Sở Ngọc
“Sở tiểu thư đúng không? Nơi này không thích hợp người như ‘tiểu thư’ đến, có phải hay không ngài nên rời đi?” Adam nhìn Sở Ngọc cười nhạt
“Ta…” Sở Ngọc tức giận, nhưng nàng biết nàng không có tư cách ở tại đây, nơi này người đến không phải phú hào thì cũng là người có quyền lực tại Nam thành này. Không có biện pháp, nàng đành phải theo nhân viên đi ra ngoài
Lúc này, quản lý Adam mới quay người lại, nhìn chằm chằm Vũ Minh cùng Lâm Dũng nói
“Hai vị theo ta vào trong hay chờ ta kêu người mời vào?” Ngữ khí của ông ta rất bình thường, nhưng lại vô tình hay cố ý phóng ra uy áp của mình, ánh mắt ý nói rất rõ ràng, ngươi tuy chỉ là tự vệ ra tay, nhưng nếu như ngươi không kích thích Lâm Phong sao hắn ta lại có thể gây chuyện tại đây?
Uy áp của ông ta phóng ra khiến Lâm Dũng lưng đổ đầy mồ hôi, rất muốn ngồi xuống nhưng kiêu ngạo trong tâm khiến hắn cắn răng chịu đựng, còn về phía Vũ Minh lại chỉ lạnh nhạt nhìn ông ta, nhẹ nói ra mấy câu
“Ta chỉ là tự vệ phản kích, không hề trái với quy định tại Thiên Nhai Hải Các hay luật Liên Bang, nếu là như vậy cũng là bị ngươi xếp vào ‘gây chuyện’ phần tử, thì ta nghĩ, Thiên Nhai Hải Các thật rất bá đạo, không chịu nói lý lẽ”
Nghe thấy lời của Vũ Minh, toàn bộ tầng 2 đều im lặng, ngơ ngác nhìn hắn, trong đầu đều 1 ý nghĩ “người này xong”
Adam nghe Vũ Minh nói, ánh mắt lóe lên vẻ giận dữ, đã bao lâu rồi không có ai dám nói như thế với hắn, hắn uy áp tăng lên 5 thành, Thông Mạch cảnh đỉnh phong cường giả đè ép, ngay cả Thông Mạch cảnh tầng 7 tầng 8 còn chịu không nổi, nói gì đến 2 thanh niên Tụ Huyết cảnh?
Toàn bộ đại sảnh tầng 2 lâm vào yên tĩnh, những người tại đây chỉ cảm thấy 1 luồng uy áp khủng bố phủ lên đầu họ, may mà Adam chỉ tập trung vào 2 người trước mặt, nếu không toàn bộ đại sảnh này đều phải sụp đổ
Lâm Dũng bị đột nhiên uy áp tăng cao, không tự chủ được đầu gối bị ép gần như quỳ xuống đất, nhưng lúc này Vũ Minh lại nhẹ nhàng kéo hắn đứng thẳng, dường như uy áp của Adam đối với hắn không hề có tác dụng như thế, hành động của hắn khiến Adam chấn kinh, ánh mắt đầy kinh hãi
Ông ta nhìn thật kỹ Vũ Minh, như muốn khám phá ra tại sao hắn ta có thể không ảnh hưởng bởi uy áp của ông ta như vậy, 1 phút, 2 phút…. 5 phút trôi qua, 2 người vẫn nhìn nhau như thế, Lâm Dũng cảm giác cả người xương cốt như sắp sụp đổ thì lúc này uy áp đó đột nhiên biến mất, hắn đầu đầy mồ hôi, cố nén cảm giác khó chịu nhìn về phía Adam, lúc này ông ta đột nhiên cười to
“Ha ha, không sai, không hổ là con trai Vũ Nguyên tướng quân, sức chịu đựng không phải người thường có thể so sánh, thực lực cũng không tồi”
“Ngài quá khen” Vũ Minh chỉ cười nói
“Được, người đâu, mang 1 phần Cầu Vồng Ngũ Sắc lên, xem như ta mời 2 vị công tử đây, không người ta lại nói Thiên Nhai Hải Các chúng ta tiếp đãi không chu toàn! Ta còn có việc, đi trước, 2 vị chờ 1 chút thức ăn sẽ lên ngay” Adam lớn tiếng cười nói
“Được, vậy thì đa ta Adam tiên sinh” Vũ Minh gật gật đầu nói
“Không phải đâu, Cầu Vồng Ngũ Sắc?” một người khách khó tin nói
“Ta không nghe lầm chứ? Vậy mà….vậy mà lại là Cầu Vồng Ngũ Sắc, 2 tên này rốt cuộc là cái gì vận may, lại có thể được ngài Adam mời dùng thứ đó?”
Cách đó không xa, 1 người xem náo nhiệt nãy giờ không lên tiếng, nhìn thấy kết quả như vậy, đôi mắt lóe lên vẻ khó tin cùng mừng rỡ, đôi mắt đó nhìn về phía Vũ Minh đầy bất ngờ
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.