Chương trước
Chương sau
Vài ngày sau đó.
Fanny cùng Vũ Minh liên lạc, hẹn hắn ra gặp mặt. Cũng không có nói cái gì nhiều, chỉ đưa cho hắn 1 thanh chủy thủ cùng nói cho hắn địa điểm nàng liền rời đi.
Cầm chủy thủ trên tay, Vũ Minh cảm giác có chút dư thừa. Chủ yếu là hắn còn chưa tới lúc bỏ xuống mặt nạ. Khi nào bỏ xuống cũng đồng nghĩa với việc hắn rời đi Huyết Ấn. Dù sao với thân phận võ giả, hắn rất khó để tiếp tục ở lại, bởi vì sẽ dính tới rất nhiều lợi ích trong đó, không ai hy vọng nhìn thấy điều này.

Nhìn Fanny rời đi phương hướng, hắn còn thật muốn biết nàng là làm thế nào để đeo lên khóa chân nguyên cho tên võ giả kia. Thế là hắn liền lén lút theo sau nàng.
Fanny nàng là nói cho hắn biết ngày mai 2 giờ chiều tại một căn biệt thự nào đó, nghe thôi cũng biết nàng là muốn dùng cách gì để làm việc này rồi. Ngoài mỹ nhân kế ra thì còn cái gì nữa.
Chỉ là hắn thật tò mò, nàng là sẽ làm thế nào? Tên võ giả kia nếu muốn dùng sức mạnh, nàng là thoát không được.
Theo sau Fanny một lúc lâu, Vũ Minh cuối cùng cũng hiểu chuyện gì xảy ra.
Hóa ra nàng là bắt cóc con gái của 1 người, người này là ai không quan trọng, quan trọng là hắn là người tổ chức bữa tiệc cho tên võ giả kia vào ngày mai. Nàng hẳn là muốn lợi dụng hắn để trà trộn đi vào.
Suy nghĩ 1 chút, có lẽ hắn cũng nên trà trộn đi vào. Có lẽ là hắn thiện tâm nổi lên đi, Fanny tuy nhiên không tính là hắn bằng hữu, nhưng là cũng có thể xem như quen biết. Tính cách lại tốt, tuy nhiên hơi thích lo chuyện bao đồng, nhưng cũng không có gì đáng trách.

Ngày hôm sau, Vũ Minh đến địa chỉ mà Fanny đưa cho hắn, nhìn thấy người ra vào tấp nập, hắn hơi nheo mắt 1 chút, tìm chỗ không người liền nhảy vào bên trong.
“Người nào!”.
Ngay lúc này, một tên nhân viên gần đó lớn giọng kêu lên, Vũ Minh phát lực lao tới, một quyền đem hắn đánh gục.
“Chuyện gì đấy?!”.
Từ phía xa vang tới giọng nói, Vũ Minh kéo tên kia đứng dậy, tạo dáng đứng như kiểu đang quan sát phía trên, còn hắn thì núp phía sau thân thể tên nhân viên sau đó đè thấp giọng nói.
“Không có gì, có 1 người lén lút muốn đi vào nhưng bị ta phát hiện, đã chạy”.
“Được rồi, có gì nhớ thông báo”.
Nhìn thấy không còn người nào khác, Vũ Minh đem tên nhân viên trang phục cởi ra mặc vào trên người, suy nghĩ 1 chút hắn liền tìm một ít thuốc màu bôi lên mặt cùng cánh tay. Dù sao với gương mặt của hắn hiện tại khá là bắt mắt, màu da cùng ngũ quan của nhân loại trái đất so với người trong vũ trụ khá là khác nhau cho nên hắn muốn ngụy trang 1 chút.
Giả trang nhân viên, hắn hướng vào khu nhà bếp, đem một tên bồi bàn bịt miệng kéo vào nhà kho đánh ngất sau đó liền giả trang hắn.
Dù sao hắn đang mặc trên người là đồ của cảnh vệ viên, là phụ trách canh gác bên ngoài. Mà hắn lại muốn vào bên trong, cho nên chỉ có thể lần nữa chọn 1 tên phục vụ để giả trang.
“Này, ngươi tới đây. Đem thứ này mang lên”. ngay lúc này, một giọng nói vang lên phía sau hắn.
Vũ Minh vốn đang quan sát xung quanh, nghe thế hơi sững lại rồi như thường quay người lại. Cầm lên khay đựng trái cây tiến vào đại sảnh.
Người tại nơi này rất đông. Nghe nói hôm nay là bữa tiệc chúc thọ của tên võ giả kia, quả nhiên là khác biệt môi trường sống, khác biệt đối đãi.
Trong chiến trường không gian, Tử Linh cảnh không bằng heo chó, ngoài vũ trụ lại như ông hoàng. Làm sao có cảm giác có chút mỉa mai đây?.
Vũ Minh ẩn nấp rất kỹ, khí tức trên người toàn bộ giấu kín, nếu như không cẩn thận quan sát hoặc có cảm giác vượt trội hơn người, tên võ giả kia là sẽ không thể phát hiện ra hắn dù cho cảnh giới so với hắn cao hơn.
Quan sát một lúc lâu Vũ Minh mới phát hiện Fanny. Nàng hôm nay mặc một bộ váy đỏ, tuy nhiên nàng da nàng có chút ngăm đen nhưng cũng không có ảnh hưởng mỹ quan. Ngược lại so với bình thường càng thuận mắt hơn nhiều.
Chỉ thấy nàng đang đứng cùng vài người, không biết là đang trò chuyện cái gì. Hắn cũng phát hiện ra được tên võ giả kia. Tuổi tác hơi lớn chút, có lẽ cũng có trên 200 tuổi đi. Gương mặt… thật không dám đánh giá.
Dù sao với thẩm mỹ quan của người trái đất như hắn, có thể nói tên võ giả kia thuộc dạng quái thú cấp bậc. Đủ để khiến cho trẻ con đang khóc nhìn thấy cũng phải ngậm miệng loại kia dung nhan.
Môi trề ra như cá trê, mắt nhỏ như hình viên đạn, không có lông mày, hai bên mặt như bị người ta đánh tới sung vù, cái mũi thì giống như một con lợn như thế. Hắn thề, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy có người xấu như vậy trên đời.
Hắn rất muốn hỏi, ngươi từ đâu ra dũng khí để sống tới bây giờ với hình dạng đó?.
Đương nhiên đây cũng chỉ là nghĩ mà thôi, trong vũ trụ chỉ coi trọng thực lực, địa vị, tiền tài. Ai sẽ xem ngươi lớn lên dễ nhìn hay không.
Vũ Minh cầm khay trái cây tiếp cận gần với mấy người đó. Khoảng cách có tầm 5 - 6 mét, nhưng cũng đủ để nghe được họ nói cái gì. Đơn giản tới nói, người bên cạnh Fanny kia là người bị nàng uy hiếp, hắn ta đang cùng tên võ giả thương lượng, muốn đem con gái mình đổi chỗ tốt.
Cũng chẳng có gì lạ.
Ngược lại là Fanny, nàng cái này diễn kỹ thật đúng là có chút kinh người, một bộ thiếu nữ ngượng ngùng, lại còn có thể khiến gương mặt đỏ lên.
Ông trời a.
Nếu như nàng sinh tại thế giới của Eunjung, đảm bảo nàng sẽ trở thành 1 tên diễn viên nổi tiếng nhất loại kia, cái này biến hóa cảm xúc thật mẹ nó kinh điển. Có thể miểu sát 90 phần trăm số người trên thế giới rồi.
Nhìn thấy tên võ giả kia híp mặt lại nhìn Fanny, mắt đã nhỏ còn chơi trò này, hắn thật muốn hỏi ngươi làm như thế có thể thấy đường được sao?.
Tuy nhiên tâm lý có chút châm chọc, nhưng là tình báo của Fanny giống như rất chuẩn. Tên kia nhìn về phía Fanny biểu lộ dâm đãng kia đủ biết hắn là loại người ham muốn nữ nhân cơ nào rồi.
Trò chuyện 1 lúc, đám người Fanny liền đi lên tầng trên. Vũ Minh nhìn quanh 1 chút, rời khỏi đại sảnh, từ một góc tường leo lên trên mái nhà tiến về vị trí tầng hai.
Rất nhanh hắn liền lẻn vào được. Hiện tại đang đứng tại phía bên ngoài cửa sổ nghe lén bên trong nói chuyện.
“Ngươi gọi là cái gì ấy nhỉ?”.
“Ta…. ta gọi Fanny”.
“Ha ha, không cần xấu hổ, ngươi còn chưa có bạn trai đi?”.
“Không có, chưa có tìm được người thích hợp. Hơn nữa cha ta cũng không cho phép ta sớm như vậy liền tìm bạn trai”.
“Ha ha ha, cha ngươi quyết định rất sáng suốt, dù tìm cũng có người so ta ưu tú sao?”.
Vũ Minh bên ngoài nghe được bên trong nói chuyện, hắn thật có một loại xúc động đi vào đem tên võ giả đè trên đất điên cuồng đạp hắn cho hả giận. Ngươi mẹ nó từ đâu ra tự tin nói câu đó?.
Tiếp đó câu chuyện càng đi càng sai lệch, Vũ Minh trong đầu giống như có hàng vạn con ma thú chạy qua như thế. Quả thật buồn nôn tới cùng cực.
Trong phòng cũng chỉ có 2 người họ, nhưng Vũ Minh lúc này lại phát hiện có chút không ổn, tuy hắn không có dùng thần thức quét hình, bởi vì nếu dùng sẽ bị tên võ giả kia phát hiện. Nhưng hắn có thể cảm nhận được trong phòng đột nhiên xuất hiện một đạo khí tức thứ ba.
Hắn ẩn ẩn cảm thấy có chuyện không hay sẽ xảy ra.
“Fanny, ngươi nói chúng ta bây giờ làm gì tốt đâu này?”. Tên võ giả cười nói.
“Cái này… ta không biết”.
“Ha ha, còn xấu hổ a, một hồi chúng ta còn có chuyện xấu hổ hơn để làm a”. Tên võ giả cợt nhả nói.
“Ta… ta thực ra… thực ra ta có tính cách không tốt lắm. Cho nên đến bây giờ cũng không có tìm được bạn trai là do đó”. Fanny lắp bắp nói.
“Là cái gì nha? Ta thấy ngươi tính cách còn rất tốt đây”.
Fanny yên lặng không nói gì, từ trong hành lý lấy ra một cái roi da cùng còng tay. Tên võ giả trong nháy mắt liền hiểu.
Vũ Minh há to mồm nhìn thấy cảnh này.
Thần mẹ nó… hóa ra nàng là muốn dùng cách này để đeo lên khóa chân nguyên cho tên võ giả kia? Thật đúng là ý nghĩ táo bạo đâu này. Vũ Minh đột nhiên có chút bội phục nàng.
Chỉ là hắn còn thật muốn hỏi, ngươi câu này là thật hay giả? Dù sao biết nàng 1 năm, Vũ Minh cũng không có phát hiện nàng có nam nhân, chẳng lẽ cũng là vì lý do này?.
“Ha ha, ta thích. Đến đây đi”. Tên võ giả cười lớn nói.
Fanny nghe thế liền kinh hỉ, cầm lên còng tay tiến tới. Chỉ là ngay lúc này, tên võ giả kia đột nhiên đem nàng chế phục.
Vũ Minh ở bên ngoài thấy thế liền biết, Fanny bị người khác tính kế.
Quả nhiên.
Thứ ba đạo khí tức kia từ bên trong góc tường đi ra. Vũ Minh nhìn thấy người kia hơi giật mình 1 chút.
Đây là người quen a.
Người này không ai khác chính là Darius.
“Ngươi…”. Thấy Darius, Fanny kinh hãi nói không lên lời.
“Làm sao vậy? Đường đường sát thủ nổi danh của Huyết Ấn làm sao lại đi làm cái chuyện này a? Còn giả trang thiếu nữ, ông trời của ta, ngươi vừa rồi biểu hiện có thể nói đặc sắc vô cùng”. Darius vỗ tay cười nói.
“Ngươi… ngươi tại sao lại xuất hiện ở đây? Khoan đã… các ngươi…”. Fanny giật mình, sau đó giống như phát hiện ra điều gì đó.
“Ha ha, giờ mới phát hiện ra sao? Đáng tiếc đã muộn”.
“Ngươi đáng chết!”. Fanny tức giận quát.
“Ồ, hắn không đáng chết nha, hắn giúp ta một đại ân đâu này. Có mỹ nữ như này dâng tới tận cửa, ta đi đâu tìm được loại may mắn này”. Tên võ giả cười dâm đãng nói, bàn tay đưa tới muốn làm 1 chút chuyện lý thù thì bị Darius ngăn lại.
“Đại nhân, cần gì gấp gáp như vậy, ta nhưng phát hiện, nàng cùng một người trong chúng ta qua lại rất thân thiết. Hơn nữa, kế hoạch này của nàng cũng là muốn nhờ tên kia giết ngài. Làm sao không chờ tên đó tới, trước mặt hắn đem nàng… hắc hắc hắc. Ta dám chắc tên kia có tình cảm với nàng. Như thế kích thích, ngài không muốn thử 1 lần sao?”. Darius dâm tiện cười nói.
“Ha ha, ngươi nói có lý”. Tên võ giả cười lớn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.