Vũ Minh hắn cũng mấy người Lâm Dũng đi cùng một chỗ, cũng không có tách ra. Dù sao đây không phải đùa giỡn, bất cứ lúc nào cũng có khả năng mất mạng, cho nên nếu như có tình huống không ổn, hắn sẽ lập tức đưa tất cả trốn vào vũ trụ nhỏ.
“Bọn chúng tới, hơn nữa chúng đã phát hiện chúng ta!”. Lâm Dũng trầm giọng nói.
“Vậy thì giết đi”. Vũ Minh lạnh giọng nói. Hắn cũng thông qua thần thức thấy được đám binh lính đều là hướng về phía họ chạy tới, cho nên chắc chắn rằng vị trí của họ đã bị lộ.
Xoạt.
Lâm Dũng lấy ra đại đao, ngồi xổm xuống, đặt tại trên đầu gối dùng một miếng vải lau nhẹ lưỡi đao.
“...”. Vũ Minh.
Ông trời a.
Lúc nào rồi mà hắn còn mắc phải cái bệnh này? Đầu vào nước sao? Mẹ nó đó chỉ là đao thôi a. Không phải ngươi nữ nhân, ngươi có cần hay không biểu hiện như thế nhẹ nhàng tinh tế?.
Đoàng.
Bất chợt một tiếng súng vang lên, Vũ Minh bàn tay quấn lấy miếng vải lấy được từ Atlantis ngay lập tức giơ lên cản lại. Hắn là muốn thăm dò một chút độ kiên cố của nó.
Quả nhiên như hắn đoán, thứ này làm từ vật liệu gì hắn cũng không biết, nhưng ít nhất, có thể đem làm khiêng đỡ, ít nhất tới nói, so với đơn thuần sử dụng hộ thể chân nguyên tới nói thì không đau cho lắm.
Vèo.
Vũ Minh đứng tại trên không trung, dùng vượt quá tốc độ âm thanh lao tới.
Mấy người Lâm Dũng lúc này cũng động.
Trong nháy mắt, cuộc chiến liền diễn ra.
“Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-te-vu-tru/1377460/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.