Hơn nửa tiếng sau, đám người Alena đi ra, thấy Vũ Minh đang ngồi suy nghĩ liền đi tới. “Vũ Minh”. Đang suy nghĩ thì thì bị cắt đứt, Vũ Minh nhìn qua thì thấy đám người Lâm Dũng đang đứng đó liền hỏi. “Thế nào? Trồng vào ký ức chưa?”. “Ha ha, đã hoàn thành”. Lâm Dũng cười lớn nói. Khi biết được những thứ cơ bản này, hắn thật vô cùng chấn kinh. Không nghĩ tới vũ trụ lại có nhiều chủng tộc như thế, pháp luật cũng nhiều vô số, hơn 3 vạn điều. Thật đúng là đủ khoa trương. “Đúng rồi, sao ta cảm thấy… vũ trụ cũng không gì hơn cái này đi? Hơn nữa người giúp chúng ta trồng vào ký ức thực lực có chút…”. “Có chút yếu sao?”. Vũ Minh cười hỏi. “Đúng thế, nhìn qua cũng chỉ là Tụ Huyết cảnh, chuyện này…”. “Đó là ngươi không biết rõ. Thực tế tới nói, vũ trụ hơn trái đất ở chỗ khoa học kỹ thuật, không phải ai cũng sẽ tu luyện. Đa phần đều là dựa vào khoa học kỹ thuật làm sức mạnh”. “Trái đất là do tiến vào thời kỳ nhân loại kém chút diệt vong. Sau này xuất hiện 5 cột trụ để nghiên cứu, lấy ra công pháp… cho nên mới tiến vào thời đại tu luyện. Các ngươi còn cho rằng công pháp rất giá rẻ sao?”. Vũ Minh lắc đầu nói. “Nói như thế, trái đất rất mạnh?”. Alena ngẩn ra hỏi. “Không tính là mạnh, nhưng cũng không tính yêu. Rất nhiều hành tinh đều so với trái đất kém hơn, nhưng bù lại khoa học kỹ thuật của họ vô cùng tân tiến. Đủ để đem trái đất hủy diệt, về phần võ đạo, có thể hơn, cũng có thể thấp hơn. Nói chung vũ trụ tổng thể mạnh về khoa học, hơi yếu về võ đạo”. “Đương nhiên đó cũng chỉ là tầng dưới, cũng không có quá nhiều nguy hiểm. Mà trong vũ trụ, võ đạo chủ yếu tập trung là ở vùng chiến trường không gian. Đó mới là nơi nguy hiểm nhất vũ trụ”. Vũ Minh nói. Kiếp trước hắn đi vào vũ trụ cũng không phải ở những nơi như này, mà là trong chiến trường không gian. Tiếu Ngạo Tông cũng là ở trong đó. Tuy nhiên hiện tại là vào không được, bởi vì vào đó thực lực tối thiểu phải đạt tới là Tôn Giả cấp bậc. Cũng chỉ có được người đưa vào mới có thể. “Như vậy tại đây rất an toàn đi? Ta còn tưởng rằng sẽ rất kích thích đây”. Lâm Dũng bĩu môi nói. “Ha ha, ngươi tốt nhất không nên bị treo thưởng”. Vũ Minh cười lạnh nói. “Treo thưởng?”. “Ừm, bất kỳ người nào cũng có thể bị treo thưởng, khi đó thợ săn tiền thưởng cùng lính đánh thuê vũ trụ sẽ quấn lấy ngươi. Tin tưởng ta, ngươi không muốn bị chúng bám đuổi đâu”. Vũ Minh nói. Kiếp trước, hắn từng trộm của 1 tên quốc vương 1 món bảo vật, ai ngờ bị lộ thân phận, thế là bị treo thưởng một triệu đơn vị, bị hơn 200 đoàn lính đánh thuê vũ trụ cùng thợ săn tiền thưởng săn đuổi. Hắn chạy qua vô số tinh hệ, vượt qua vài tinh vực mới may mắn thoát được. Bị truy đuổi suốt mấy năm trời. Ký ức bây giờ còn khắc sâu đây. “Có biến thái như vậy sao?”. Lâm Dũng khóe miệng giật giật, đến cả Vũ Minh cũng e ngại, như vậy hắn tốt nhất vẫn đừng trêu chọc cho tốt. “Cũng không cần phải quá để ý, nếu thật sự dính vào, đánh là được”. Vũ Minh nhún vai nói. “Mấy vị, tài khoản Ngân Hàng Vũ Trụ đã làm xong, mời vào trong thiết lập mật mã”. Ngay lúc này, 1 tên nhân viên đi tới nhẹ giọng nói. “Đúng, tên tiếp dẫn đâu rồi?”. Alena thấy người tới là 1 tên nhân viên liền thấp giọng hỏi. “Hắn rời đi rồi, đi thôi”. Vũ Minh đáp. Đám người đi vào trong 1 căn phòng kín, trong phòng có 1 tên nhân viên đang đứng bên 1 cỗ máy kỳ lạ, chính giữa căn phòng có cột trụ khá kỳ quái, cột trụ này lại bị cắt đứt ở giữa. Mà lúc này, tên nhân viên cầm lên 4 tấm thẻ, đi tới bên cột trụ, đặt 1 tấm thẻ vào chính giữa cột trụ, ngay sau đó từng tia sáng chiếu vào tấm thẻ. Chỉ nghe tên nhân viên kia nói. “Các vị, ta đọc đến tên ai phiền phức đi tới dùng thần thức quét hình tấm thẻ. Lâm Dũng!”. Lâm Dũng nghe thế đi lên, mở ra thần thức quét hình 1 cái, hắn chỉ cảm thấy thần thức mình như bị đính trụ lại trên tấm thẻ như thế, giống như không có mình đồng ý là không ai mở được tấm thẻ. Tích tích tích. Nửa phút sau, tấm thẻ dần chuyển sang màu trắng, tia sáng giống như tia laze đem tấm thẻ phía trên khắc xuống 1 chút ký tự cùng con số. “Như vậy thì xong rồi?”. Lâm Dũng hiếu kỳ hỏi. “Ừ, thần thức của mỗi người là khác nhau, nó xuất phát từ linh hồn, cho nên không nhầm lẫn được”. Vũ Minh nói. Rất nhanh, mấy người Vũ Minh cũng làm xong. Cho đến lượt Alena thì Alena lại không có đi tới. “Làm sao vậy?”. “Ta… không có thần thức”. Alena nhỏ giọng nói. “Cái gì a… thật là, ta không phải đã nói thần thức xuất phát từ linh hồn sao? Ngươi sử dụng hồn lực là được”. Vũ Minh bất đắc dĩ nói. Pháp sư không có thần thức, không thể quét hình phạm vi rộng lớn như võ giả. Nhưng bù lại họ lại sở hữu hồn lực, mà võ giả nếu như dám dùng thần thức xâm nhậc đầu óc pháp sư, như vậy thật không khác gì tự sát. Bởi vì pháp sư có thể dùng hồn lực đem thần thức của đối phương nghiền nát. Mà hậu quả khi thần thức bị phá hủy chính là biến thành 1 tên ngu ngốc. Tác dụng khác của hồn lực chính là chống lại bất kỳ kẻ nào xâm phạm đầu óc mình. Mà đây chính là điều làm pháp sư trở nên thần bí. Bởi không ai biết pháp sư là làm sao tu luyện. Cũng chỉ có pháp sư mới chiếm được ký ức của pháp sư, hơn nữa, một khi đã là võ giả thì không cách nào trở thành pháp sư. “Là vậy sao?”. Alena hơi giật mình, sau đó gật đầu tỏ vẻ hiểu. Sau đó bước tới, hồn lực phóng ra ngoài. Hồn lực không giống như thần thức vô hình, nó là có hình dạng. Hồn lực giống như từng sợi tơ mỏng, từ trong đầu Alena nhảy ra ngoài, sau đó chui vào bên trong tấm thẻ. “Pháp… pháp sư?!”. Tên nhân viên thấy thế hoảng sợ kêu lên. “Thứ không nên nói đừng nói, ngươi hôm nay chưa từng chứng kiến thứ gì, hiểu sao?”. Vũ Minh lạnh lùng liếc nhìn tên nhân viên nói. “A… thật xin lỗi, ta hiểu. Hôm nay ta chưa từng thấy bất kỳ điều gì”. Tên nhân viên cũng không phải người ngu. Cho nên rất nhanh hắn liền làm ra trả lời. Pháp sư, bất kỳ thực lực ra sao thân phận đều không đơn giản. Cả Hệ Ngân Hà cũng chỉ có chưa tới 10 vị pháp sư, đủ thấy pháp sư hiếm hoi cỡ nào. Mà Vũ Minh nói như thế cũng ám chỉ Alena thân phận không phải bình thường, nếu như tiết lộ ra thì hắn chắc chắn sẽ xui xẻo. Đương nhiên, phía sau hắn có báo lên hay không thì không biết được. Nhưng ít nhất họ sẽ không bị làm phiền, nhiều nhất là bị theo dõi mà thôi. Không ảnh hưởng gì nhiều. Sau khi làm xong tài khoản ngân hàng, đám người Vũ Minh liền rời đi. Thiên Lam tinh cầu khung cảnh rất đẹp, người cũng rất nhiều. Mấy người Alena nhìn không chớp mắt. Quả thật chủng tộc quá đa dạng, tuy nhiên có chút khác biệt với nhân loại, nhưng hễ có bộ dáng giống người liền thẩm mỹ quan cũng không có khác biệt. Đặc biệt là mấy người có màu da màu đỏ cùng xanh, nhìn rất xinh đẹp. Dạo chơi xung quanh hơn 1 giờ, đám người Vũ Minh cũng có chút mệt mỏi. Nơi này không giống trái đất, trọng lực so với trái đất gấp 5 lần, cho nên thể lực cũng mất nhiều hơn. “Tìm chỗ nào ngồi ăn đi, ta muốn thưởng thức 1 chút thức ăn trong vũ trụ như nào”. Alena kích động nói. “Đúng vậy â, thật tốt chờ mong”. Tô Ánh Tuyết cũng phụ họa theo. “Được, vậy đi thôi”. “Uy, ta nhưng là chưa có lên tiếng đây, các ngươi cứ như thế quyết định rồi?”. Lâm Dũng bất mãn nói. “Thiểu số phục tùng đa số”. Alena nói. “Ngươi... ngao….”. Lâm Dũng còn chưa nói xong thì đột nhiên hét lên, cả người bị 1 tầng điện bao phủ, cơ thể bị giật run lên bần bật. Sau đó ngã xuống. Vũ Minh đám người sửng sốt 1 cái, sau đó ánh mắt lộ ra lạnh lùng biểu lộ. Vũ Minh càng là hiện lên sát khí. Hắn tiến tới đem phía sau miếng sắt trên lưng Lâm Dũng tháo xuống rồi đem hắn đỡ dậy. “Không sao chứ?”. “A… thật mẹ nó đau, tên khốn nạn nào đánh lén ta?”. Lâm Dũng tức giận hét lớn. Vũ Minh ánh mắt rơi về 1 phía, chỉ thấy một tên thanh niên đang điên cuồng chạy, xung quanh những người khác sợ hãi tản ra, mà phía sau hắn thì có 2 tên đang đuổi theo. “Thợ săn tiền thưởng”. Vũ Minh khóe miệng nở ra lạnh lùng nụ cười. “Đi thôi”. Alena lạnh lùng nói. Đám người khẽ cười lạnh 1 tiếng, sau đó bắt đầu di chuyển chặn đầu đám người kia.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]