“Phúc bá, quên đi. Hắn không biết tình hình thực tế, hơn nữa ta xác thực rời đi khá lâu, hắn không biết cũng không có gì lạ”. Vũ Minh nói.
“Còn không mau cám ơn thiếu gia?”. Phúc bá nghe thế quát lớn.
“Tạ ơn thiếu gia, tạ ơn thiếu gia”. Đội trưởng cùng đám người vội nói.
“Cút qua 1 bên”. Phúc bá tức giận quát, sau đó đưa tay ra khẽ cúi người nói.
“Thiếu gia, mời vào”.
“Ha ha, Phúc bá, lâu ngày không gặp, ngươi càng ngày càng hợp cách quản gia đây”. Vũ Minh cười nói.
“Ta chỉ làm đúng bổn phận mà thôi”. Phúc bá cười nói, nhưng nội tâm khá là chấn động cùng vui vẻ.
Thiếu gia trưởng thành. Vũ gia có người nối nghiệp.
“Hắn là đang nói móc ngươi ỷ thế hiếp người, ngươi nghe không hiểu?”. Alena ở bên nhịn không được nói.
“Vị tiểu thư này là…”. Phúc bá nhất thời ngẩn ra.
“Há, Alena, là ta… bằng hữu”. Vũ Minh hơi ngập ngừng nói.
Phúc bá cỡ nào khôn khéo, làm sao không nghe ra được Vũ Minh hàm ý. Cho nên ông ta liền cười nói.
“Alena tiểu thư, mời vào”.
“Hừ!”. Alena hừ 1 tiếng sau đó đi theo Vũ Minh.
“Ngươi cứ thể cho qua?!”. Alena thấp giọng hỏi.
“Cho qua cái gì?!”.
“Chỉ là 1 tên quản gia, lại như thế lớn lối, không răn dạy ông ta 1 chút sao?”.
“Ha ha, không phải chuyện gì lớn, hơn nữa, ngươi cũng không biết Phúc bá là người thế nào, đừng nói lung tung. Phúc bá là nhà ta quản gia, rất trung thành”. Vũ Minh cười nói.
Hơn nữa, cũng không phải hắn không có nói gì, mà chẳng qua Alena
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-te-vu-tru/1377419/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.