“Ngươi cái gì ngươi? Ta nói không đúng?”. Lâm Dũng đắc ý nói.
“Hừ. Đó là nhân loại các ngươi vấn đề. Nhân Ngư tộc bọn ta tuổi thọ trung bình là 1500 năm. Mà các ngươi bất quá chỉ có 100 năm. Ta bất quá mới sống 1 phần 3 cuộc đời, chỗ nào già?”. Elise trừng mắt nói.
Ta đi.
Như thế cũng được? Gương ép giải thích sao?.
“Ha ha, bằng tuổi ngươi người khác chắc có con cháu thành đàn rồi. Mà ngươi đây?”. Lâm Dũng khinh khỉnh nói.
“Ngươi muốn chết”. Elise tức giận nói.
“Nha, nha. Ta thật sợ a. Đến đánh ta a. Sống từng này tuổi chỉ mới có Dung Linh cảnh, mất mặt không? Ta nếu là ngươi đã sớm tự sát khỏe”.
“Nếu không phải do phong ấn, ta đã sớm đem nhân loại các ngươi toàn diệt”. Elise lạnh lùng nói.
“Nếu cái gì nếu. Trên đời này làm gì có nhiều cái nếu như vậy. Hơn nữa, nếu thật không có phong ấn, các ngươi sớm đã bị ma thú diệt. Còn có thể đứng trước mặt ta nói chuyện? Buồn cười”. Lâm Dũng châm chọc nói.
“Ngươi…”.
“Các ngươi đủ a?”. Vũ Minh nhịn không được lên tiếng.
“Không phải do ta”. Lâm Dũng nhún vai nói.
“Các ngươi thật đúng là 1 cặp oan gia”. Phong Tuấn Thần thâm ý nói.
“Oan gia là cái gì?!”. Elise ngẩn người đáp.
“...”. Lâm Dũng.
Oan gia ngươi cái đại đầu quỷ.
Ngươi mới là oan gia. Cả nhà ngươi mới là oan gia.
Lâm Dũng làm sao nghe không ra được ẩn ý trong lời nói của Phong Tuấn Thần. Đây là đang biến tướng nói hắn cùng Elise hợp đôi sao? Ta khẩu vị cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-te-vu-tru/1377361/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.