“Ngươi cho nó là rau cải trắng à?”. Cung Bắc Hải trừng mắt nói.
“Ngươi thật ngu ngốc. Bản thân có điều kiện lại không dùng, hết lần này tới lần khác đi dùng thứ bên ngoài”. Vũ Duệ âm thanh trong đầu Vũ Minh vang lên.
“Hả?”. Vũ Minh bị hắn nói làm nhất thời ngẩn người.
“Hả hả cái gì. Ngươi quên thế giới bản nguyên sao? Mang cây vào trong vũ trụ nhỏ, dùng thế giới bản nguyên kích thích sinh trưởng không phải xong? Cần thiết chạy tới chạy lui không? Ngu ngốc”. Vũ Duệ khinh bỉ nói.
“Ngươi không phải từng nói không phải thứ của thế giới này sẽ bị quy tắc đào thải sao?”. Vũ Minh có chút không hiểu.
“Xin nhờ, chỉ là vài cái cây thì quy tắc hơi đâu để ý tới ngươi. Cấp bậc sinh mạng ngay cả trung tầng cũng không đạt tới, nó rảnh rỗi tới mức đó sao?”.
“Sao không nói sớm?”.
“Ngươi không hỏi làm sao ta nói?”.
“Ngươi mẹ nó không nói làm sao ta biết?”.
Vũ Minh cứ thế đứng cùng Vũ Duệ trò chuyện, nhưng gương mặt cũng không có thay đổi gì, Cung Bắc Hải còn tưởng hắn đã suy nghĩ nên tìm loại nguyên liệu nào khác để thay thế.
“Ngươi cần nhiều như thế Tùng Mộc làm gì?”. Cung Bắc Hải khó hiểu, tay cầm ly trà bưng lên uống 1 ngụm rồi hỏi.
“Nha, dựng thuyền”. Vũ Minh đáp.
“Phụt”.
Cung Bắc Hải chưa kịp uống xong liền phun ra ngoài, ho sặc sụa.
“Ngươi nói cái gì???”. Cung Bắc Hải khó tin nhìn Vũ Minh hỏi.
“Dựng thuyền a, làm sao rồi?”. Lâm Dũng kinh ngạc hỏi. Cái này có gì ngạc nhiên?.
“Các ngươi là muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-te-vu-tru/1377350/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.