“Ngươi mẹ nó có dùng sức hay không?”.
“Ta không dùng sức ngươi nghĩ ngươi hiện tại còn nói chuyện được?”.
“Đè lấy cánh tay hắn mau”.
“Câm miệng”.
Quả thật Vũ Minh cùng Vũ Duệ giống như 2 tên oan gia. Ngay cả khi cùng nhau chiến đấu cũng không quên chửi nhau vài câu.
Hai người họ đều đang đè lấy tên kia. Dùng toàn bộ sức lực cũng gần như khó thể kiềm chế lấy hắn.
“Ngươi tăng thêm lực, ta sắp chịu không được”. Vũ Duệ hét lớn.
“Ngươi mù sao? Tăng cái bà ngoại ngươi”. Vũ Minh tức giận nói.
“Ngươi mẹ nó ngay cả 1 phần thực lực cũng phát huy không tới, còn bảo là dùng lực? Dùng ngươi cái mụ nội”.
“Ta mẹ nó làm sao biết? Cũng không phải như ngươi hồn thể hiểu rõ, giờ trách ta?”.
“Ngươi nghe kỹ cho ta”. Hít sâu 1 hơi, Vũ Duệ trầm giọng nói.
“Hồn thể không giống như thực thể bình thường”.
“Cái đó không cần ngươi nói ta cũng biết”.
“Ngươi con mẹ nó câm miệng lại, ta còn chưa nói xong”. Vũ Duệ tức giận quát.
“Hồn thể chia làm 2 loại, 1 loại là Hồn Linh, cái khác là Hồn Thực. Đương nhiên trước kia những thứ này chỉ có thể tồn tại tại vũ trụ hải, đây là quy tắc. Nếu không vũ trụ sớm đã loạn”.
“Hồn Linh là loại sẽ đi vào luân hồi, không có bất kỳ cái gì tác dụng. Nó sẽ trôi nổi ở vũ trụ hải cho đến khi rơi vào luân hồi”.
“Mà Hồn Thực…”.
“Chó chết”.
“Grào”.
Chưa nói hết lời liền kém chút bị tên ở dưới hất ra, tức giận, Vũ Duệ liền 1 đấm đánh xuống mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-te-vu-tru/1377323/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.