“Vũ Minh? Sao ngươi lại tới đây?”.
Tô Ánh Tuyết chạy ra thấy Vũ Minh đang cầm 1 cái túi đứng ngoài cổng liền sững sờ hỏi.
“Làm sao? Không hoan nghênh ta đến?”. Vũ Minh cười nói.
“Làm gì có. Ta chỉ là có chút bất ngờ”. Tô Tuyết Tuyết cười nói, sau đó kéo Vũ Minh đi vào.
“Cha mẹ ngươi đâu?”.
“Còn đang ở bên trong đây”. Tô Ánh Tuyết bĩu môi nói.
“Làm sao rồi? Ngươ có vẻ không vui?”. Vũ Minh hiếu kỳ hỏi.
“Đương nhiên, ngày tết mà còn lo việc làm ăn, ngay cả thời gian ăn cơm cũng không có”.
“Được rồi, đừng tức giận, chắc bá phụ bá mẫu cũng không có cách nào. Ai lại không muốn dành thời gian cho con cái đâu”. Vũ Minh cười nói.
“Hứ, à mà đúng rồi. Sao ngươi lại đột nhiên qua đây? Cũng không nói với ta 1 tiếng”. Tô Ánh Tuyết nhìn Vũ Minh hỏi.
“Đương nhiên qua thăm nhạc phụ nhạc mẫu rồi”. Vũ Minh cười cười.
“Ai là của ngươi nhạc phụ nhạc mẫu, ít nói mò”. Tô Ánh Tuyết đỏ mặt nói.
Đúng lúc này, có 2 người từ trong đi ra. Nhìn thấy Vũ Minh họ hơi sững sờ 1 chút.
“Tiểu Tuyết, đây là…”.
“Cha, mẹ. Đây là Vũ Minh, bạn trai ta. Vũ Minh, đây là cha mẹ ta”. Tô Ánh Tuyết lập tức giới thiệu.
“Bá phụ, bá mẫu khỏe. Đột nhiên đến thăm mong bá phụ bá mẫu lượng thứ, 1 chút quà mọn, hi vọng bá phụ bá mẫu không chê”. Vũ Minh đi tới cúi chào, sau đó đưa túi đồ trên tay cho họ rồi nói.
“Đến chơi là tốt rồi, còn cần quà cáp làm gì. Mau vào đi”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-te-vu-tru/1377274/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.