“Thương tổng, ta ra ngoài trước”. Nhã Lan đứng ở 1 bên nãy giờ khẽ chau mày nói, sau đó liền bước ra ngoài.
Hai người này, nàng đều cảm thấy chẳng phải vật gì tốt. Nếu không phải nàng cần việc làm này, nàng sớm đã bỏ đi rồi.
“Được rồi. Ngươi ra ngoài chờ 1 lát, 1 hồi ta cần nói chuyện với người”. Thương Chính Minh nghe thế cũng gật đầu nói.
Chờ Nhã Lan ra ngoài, Ma Đan mới lên tiếng nói.
“Thương tổng, ta… ta thật không biết hắn là ai a. Hơn nữa chẳng phải lúc trước ngài nói thương đội chúng ta được võ giả liên minh bảo bọc sao. Tại sao phải sợ hãi 1 thằng nhóc như hắn chứ”.
Mã Đan cũng không phải ngu ngốc, sống mấy chục năm, hắn biết lúc nào nên giả bộ hồ đồ, lúc nào nên nói thật.
Như vừa rồi, Phương Chính Minh giả bộ như không quen biết hắn, hắn cũng rất phối hợp. Mặc dù trong lòng đủ mối nghi vấn, nhưng cũng không dám lộ ra bên ngoài.
Cho đến khi Vũ Minh cùng Lâm Dũng rời khỏi hắn mới nói.
“Hắn 1 lời nói có thể để ngươi biến mất vĩnh viễn ngươi tin không? Mẹ nó chứ. Ngươi đầu óc vào nước sao? Võ giả liên minh hậu thuẫn rất trâu sao? Ngươi biết hay không có bao nhiêu thế lực khác trong võ giả liên minh muốn thâu tóm chúng ta? Ngươi lại còn khắp nơi gây chuyện?”.
“Ngươi biết vừa rồi ai gọi điện cho ta sao? Là Vũ Hoàng đại nhân, ngươi biết hay không hả? Hoàng Tuyền Môn trưởng lão. Còn cái kẻ mà ngươi vừa uy hiếp chính là cháu nội của ông ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-te-vu-tru/1377261/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.