Vũ Minh nhìn đám người trước mặt nói.
“Biết hôm nay các ngươi tại sao lại ở đây không?”.
“Biết. Thiếu chủ”. đám người nói.
“Tốt. Tất cả đi lên đi”. Vũ Minh lạnh nhạt nói, sau đó liền leo lên máy bay.
Nhưng là ngay lúc này, Lâm Dũng đột nhiên đi tới gọi hắn lại.
“Vũ Minh”.
Vũ Minh hơi bất ngờ, đưa đầu ra ngoài cửa sổ máy bay nhìn Lâm Dũng hỏi.
“Ngươi tìm ta à?”.
“Đúng thế, ta tìm ngươi có chút việc, nhưng lại nghe Đường Nguyệt bảo ngươi ra ngoài săn ma thú. Cho nên ta liền chạy tới”. Lâm Dũng cười nói.
“Ngươi tìm ta có chuyện gì?”. Vũ Minh kỳ quái hỏi.
“Chuyện đó nói sau, ngươi đi săn ma thú cũng không kêu ta cùng đi”. Lâm Dũng trừng mắt nhìn hắn nói.
“Lên đi”. Suy nghĩ 1 chút, Vũ Minh liền để Lâm Dũng đi lên.
“Ngươi rảnh rỗi như vậy sao? Ta tưởng ngươi bây giờ còn đang bận kiếm tiền chứ?”.
Chờ máy bay cất cánh, Vũ Minh đưa mắt liếc qua Lâm Dũng hỏi.
“Bây giờ sản nghiệp của ta cũng đi vào quỹ đạo, cũng không đặc biệt có chuyện gì cần ta quản, nên quyết định để cho mình vài ngày vui vẻ 1 chút. Ngươi nói ngươi, đi săn cũng không nói cho ta 1 tiếng, ngươi sợ mang ta vướng víu hay sao?”.
Lâm Dũng cười đùa nói, nhưng là rất nhanh nụ cười trên mặt hắn cứng lại.
Bởi vì hắn nhìn qua cửa sổ thấy điều không tưởng, hắn kinh hãi lắp bắp nói.
“Ngươi… ngươi đây là…”.
“Ngươi… ngươi ra vùng hoang dã!?”.
Hắn thấy máy bay đâm xuyên qua màn chắn năng lượng, điều này làm hắn hoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-te-vu-tru/1377257/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.