Cảm nhận trong cơ thể thiếu hụt năng lượng, Vũ Minh có chút mệt mỏi nằm tại chỗ không nhúc nhích. Sau 1 lúc hắn mới ngồi dậy, vận chuyển Đế Vũ Kinh hấp thụ chân nguyên lực hồi phục 1 chút.
Vốn cho rằng ông già kia hi sinh bản thân bồi bổ thế giới, ai ngờ rằng thế giới phá toái, tái tạo lại thế giới lại tiêu hao năng lượng lớn đến như thế, ngay cả bản thân hắn cũng bị liên lụy đi vào. Cũng may chỉ là tiêu hao không nhiều lắm, chung quy thế giới của hắn đã tự mình có thể vận hành, thiếu, cũng chỉ là năng lượng bổ sung mà thôi. Rất nhanh rồi sẽ có.
Trong đầu ấn ký sáng lên, hắn hoàn toàn có thể thông qua thứ 3 thị giác quan sát lấy toàn bộ vũ trụ nhỏ. Trong đó thời gian trôi qua cho với bên ngoài nhanh hơn rất nhiều lần, tuy nhiên hắn cũng không quá quan tâm cái này, ở trong đó mặc dù chân nguyên lực rất nhiều, nhưng công dụng của nó lại không thể để hắn hấp thu.
Chung quy thế giới hắn còn rất yếu ớt, cần có thời gian phát triển.
Nghĩ tới câu nói cuối cùng của ông già kia, Vũ Minh có chút nhíu chặt lông mày. Chuyện này Bạch Tử cũng biết hay sao?.
Đúng lúc này, cửa phòng mở ra, Bạch Tử xuất hiện trước mặt Vũ Minh, cười cười nhìn lấy hắn.
“Ta hôn mê bao lâu rồi?”. Vũ Minh lên tiếng.
“Hơn 2 ngày”. Bạch Tử nói.
“Chuyện này… ngươi biết, đúng không?”. Vũ Minh nghĩ 1 chút, vẫn quyết định nói ra.
“Biết”. Bạch Tử gật đầu.
“Xem ra ngươi đã tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-te-vu-tru/1377249/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.