Tiếng cười vang lên, những người khác ai cũng cảm thấy rất khó chịu, rất ngột ngạt, nhưng cũng không thể làm gì cả.
Trần Lâm nở ra nụ cười lạnh lùng, sau đó dao giải phẫu trong tay trực tiếp vung lên, 1 đường rách trên cổ tên kia xuất hiện, trực tiếp cắt đứt cổ học của hắn.
Chỉ vài giây sau, tên kia liền chết.
“Thật là 1 người thú vị, đáng tiếc hắn ta quá ồn ào”.
Trần Lâm gương mặt tỉnh bơ như không, giết người đối với hắn chẳng có chút nào không thoải mái, giống như ăn cơm uống nước như thế.
“Ta nói tới đâu rồi nhỉ? À đúng rồi”.
“Ta tìm tới chứng cứ về thứ đò”.
“Ta không rõ nó gọi là gì, nên tạm thời cứ gọi là thứ đó đi”.
“Các ngươi có thể không tin, nhưng trên thế giới này có 1 nơi vô cùng thần kỳ, nơi mà mặt trời vẫn luôn ở trên cao không bao giờ lặn, nơi mà ngay cả 1 giọt nước cũng không có lấy để mà uống”.
“Cát bụi nơi đâu cũng có, không có lối về, kỳ lạ là ở nơi đó ngươi sẽ không bao giờ mệt mỏi, không bao giờ đói khát, cũng chẳng cảm thấy đau đớn”.
“Ta biết được nơi đó từ chính phủ, cực kỳ cơ mật. Ta dùng tới mấy tháng mới lấy được nó, cho nên ta quyết định đi đến đó kiểm chứng”.
“Trong hồ sơ, nơi đó được gọi là Ký Ức Sa Mạc, những người đi qua nơi đó đều sẽ quên hết thảy mọi thứ, thần kỳ là chỉ cần nhắc đến việc liên quan tới quá khứ của người, người liền sẽ nhớ ra mọi chuyện”.
“Và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chua-te-vu-tru/1377246/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.