Chương trước
Chương sau
“Ồ ——”
Mọi người hít một hơi.
Thịnh Hạ?
Hắn vẫn còn sống?
Chẳng những còn sống, căn bản hắn không mất một sợi tóc nào! Ngoại trừ quần áo hơi rách và mấy vết thương ngoài da nhỏ, căn bản hắn vẫn nguyên không bị thương mấy!
Sao lại thế được?
Phải biết rằng, Giang Hà có thể đánh gục người tu luyện ở trạng thái phóng xạ 100% giống hắn trong nháy mắt, vậy mà bây giờ, đòn tấn công tương tự, thế mà chẳng hề hấn gì với Thịnh Hạ?
“Tên này…”
Ai nấy đều khiếp sợ.
Giữa sàn đấu.
Lúc Giang Hà thấy Thịnh Hạ bước ra cũng ngỡ ngàng hết sức.
Không hề hấn gì!
Hoàn toàn không hề hấn gì!
Tuy rằng hắn không ảo tưởng mình có thể đánh thắng Thịnh Hạ trong một chiêu, nhưng ít nhất cũng có thể làm hắn bị thương nhẹ, ai mà ngờ hắn lại không mất sợi tóc nào?
Sao thế được?
“Ngươi…”
Lần đầu tiên Giang Hà ngỡ ngàng nhìn đối thủ trước mặt.
“Ha ha.”
Thịnh Hạ cười khẩy.
“Thấy lạ à?”
“Hẳn là ta thấy lạ mới đúng.”
Thịnh Hà lẩm bẩm một mình: “Trạng thái phóng xạ 20% mà có sức công phá mạnh như vậy… Ta mà coi thường thì toi rồi, có điều, cũng chỉ vậy mà thôi.”
“Vì sao đòn tấn công của ngươi vô dụng…”
“Lý do rất đơn giản.”
Thịnh Hạ cười chế giễu: “Kỹ năng bóng tối của ta, tình cờ là loại phòng thủ.”
Loại phòng thủ?
Ai nấy đều ngỡ ngàng.
Kỹ năng bóng tối loại phòng thủ rất hiếm, đắt tiền, bảo sao Thịnh Hạ có thể dễ dàng phòng thủ trước đòn tấn công của Giang Hà, dù Giang Hà có đánh úp đi nữa thì cùng lắm để lại mấy vết thương nhỏ thôi.
“Soạt!”
Bảo Thủ Quy Nhất^ của Thịnh Hạ, đúng là kỹ năng bóng tối phòng thủ —— tư thế phòng thủ tuyệt nhất Bảo Thủ Quyền!
^Raw là 抱守归一, một trong những thuật tu luyện của Đạo gia.
“À.”
Giang Hà cười khổ.
Đến giờ này thì sao hắn còn chưa hiểu chứ?
Có vẻ như hai cước tưởng như mạnh của hắn, đều đá vào Bảo Thủ Quyền của Thịnh Hạ, kết quả không nói cũng biết, chỉ cùng lắm là phá vỡ được lớp phòng thủ.
Trắc Không Cước của hắn có mạnh không?
Có!
Sức mạnh gấp sau, 20% có thể phát huy được sức mạnh 120%, chưa kể đến Tà Không Cước!
Thế còn Thịnh Hạ?
Bản thân có 100% sức mạnh, hắn không cần phòng thủ gấp sáu, chỉ cần phòng thủ gấp hai, phát huy 200% sức mạnh phòng thủ, thì đã có thể phòng thủ Giang Hà không kẽ hở, đây chính là lý do chênh lệch thực lực quá lớn!
“Xem ra phải tăng cường thực lực rồi.”
Giang Hà lẩm bẩm một mình.
“Kết thúc thôi.”
Thịnh Hạ cũng chẳng cho Giang Hà thời gian tự hỏi.
Nhìn thấy Giang Hà không tập trung, nhân lúc này phải ra tay luôn, nơi đây là đấu trường bóng tối, không phải chơi đồ hàng, quy tắc ở đây, chỉ có chết!
“Rầm!”
Thịnh Hạ phát huy hết sức mạnh của trạng thái phóng xạ 100%, lần này hắn sẽ không chừa bất cứ cơ hội nào cho Giang Hà!
“Rầm!”
“Rầm!”
Thịnh Hạ dùng toàn lực.
Giang Hà chỉ có thể thụ động né tránh, chật vật chạy trốn trên sàn đấu. Quả thật thực lực cách nhau quá xa. Hắn bất cẩn chút thôi là bị Thịnh Hà giáng ngay một đòn, hộc cả máu, thật sự có thể dùng hai từ “bi thảm” để mô tả. Nhưng mà dù vậy đi nữa, Giang Hà vẫn cắn răng chịu đựng.
Trận thứ mười sáu!
Sắp thắng được 18 trận liên tiếp rồi, hắn tuyệt đối không thể nằm lại đây!
“Haiz…”
Những kẻ tu luyện vây xem thi nhau thở dài.
Bọn họ muốn Giang Hà thắng lắm chứ?
Hóng mấy tiếng đồng hồ, từ đầu nghi ngờ khinh thường Giang Hà, đến cuối cùng xem hắn giết người như ngóe thế nào, thực tình đừng nên đam mê quá!
Thế nhưng…
Dù sao thực tế vẫn là thực tế, khung cảnh giết một lèo 18 người có lẽ chỉ có trong tiểu thuyết nhỉ? Ít nhất là từ lúc sự kiện mở ra vẫn chưa ai làm được! Cứ có ai giết được hơn mười người liên tiếp là bị cho vào tầm ngắm vào ngay.
Ví dụ như, Giang Hà lần này, sức chiến đấu từ 240 điểm nhảy thẳng lên 300 điểm.
Đúng là bia ngắm sống còn!
Sao mà thắng được chứ?
“Rầm!”
Lại một đòn nữa.
Thịnh Hạ đánh bay Giang Hà.
“Thế mà vẫn chưa chết?”
Thịnh Hạ ngạc nhiên ngó Giang Hà.
Từ lúc hắn bắt đầu phát huy, Giang Hà không hề phản công mà cứ không ngừng né tránh và phòng thủ, bị hắn tấn công bao nhiêu lần, thế mà vẫn chưa chết! Nhiều lần tưởng như một đòn đã kết liễu hắn thì hắn lại đỡ được, tuy không né đòn nhưng lại thoát được khỏi nguy kịch.
Tốc độ phản ứng và nhạy bén của tên này…
Quả thật rất mạnh!
“Vẫn đang chờ để phản công à?”
Thịnh Hạ bất chợt nghĩ.
Dù chỉ có 20% năng lượng tối thì cũng không thể một chiêu ngỏm ngay được, nhưng cho dù Giang Hà bị thương cũng cố tìm đường sống, hiển nhiên là hắn đang đợi thời cơ đến.
Thằng oắt con này…
Thịnh Hạ cười khẩy.
“Ta biết ngươi đang đợi điều gì.”
Thịnh Hạ nói thẳng luôn: “Nếu ta đoán không sai thì hẳn ngươi còn có thể tấn công một lần nữa nhỉ? Ngươi vẫn chờ một cơ hội khác, đúng chứ? Yên tâm, ta sẽ không dùng kỹ năng bóng tối, Bảo Thủ Quyền của ta cũng dành lại cho ngươi. Ta muốn xem xem ngươi có thể làm được gì vào những giây cuối cùng!”
Suy nghĩ của Giang Hà bị hắn bắt bài.
Những người xem xung quanh nghe vậy thì bàng hoàng, hóa ra Giang Hà còn định phản công cơ à?
Cũng cứng ra phết đấy!
Tiếc thay…
Nếu là người thường thì còn có cơ hội xoay chuyển, đây lại là Thịnh Hạ, hiển nhiên hắn này là kẻ lọc lõi, sau lần đầu chịu thiệt, hắn cẩn thận hơn nhiều.
Dù chỉ một phần thắng cũng không có.
“Tiếc ghê chứ.”
“Đúng thế, thắng liên tiếp mười lăm lần rồi.”
“Haiz, thật sự có người thắng được mười tám trận liên tiếp ư?”
Ai nấy đều thổn thức.
Đến giờ phút này, thực lực và át chủ bài của Giang Hà đã bị vắt sạch, thế trận giữa hắn và Thịnh Hạ lúc này đã rõ mười mươi, tiếc rằng, dù có thế nào, phần thắng của Giang Hà cũng bằng không.
“Vẫn chưa chịu đầu hàng à?”
Thịnh Hạ nhìn Giang Hà thương tích tàn tạ.
“Sao phải đầu hàng?”
Giang Hà cười gằn: “Ta cảm thấy mình vẫn chịu được chút nữa.”
“Hừ.”
Thịnh Hạ cười khinh: “Ngươi đã muốn chết thì cũng đừng trách ta.”
“Ồ.”
Giang Hà cười: “Thật ra, phân tích của ngươi đều đúng, ta đang chuẩn bị để phản công phút chót, ngươi chuẩn bị Bảo Thủ Quyền đánh trả, cũng đúng, nhưng mà…”
“Ngươi có thể đánh lại thật ư?”
Giọng nói Giang Hà chợt như từ xa vọng lại.
“Gì cơ?!”
Thịnh Hạ nhạy bén, cảm giác có gì đó sai sai, Giang Hà chuẩn bị tấn công!
“Bùm!”
Trước mắt là một mảnh đen kịt.
“Đây là gì?”
Thịnh Hạ biến sắc.
Mắt hắn chẳng nhìn được gì ngoài màu đen thăm thẳm, không có lấy một tia sáng, Giang Hà đâu rồi? Đây là đâu? Hắn không biết gì hết!
Sao lại thế này?
Đây là kỹ năng bóng tối ư?
Thịnh Hạ cố gắng giữ bình tĩnh nhất có thể, thế nhưng ngay lúc này, bên tai hắn bỗng vang lên tiếng Giang Hà: “Trắc Không Cước!” kèm theo tiếng gió rít gào.
“Không ổn rồi.”
Thịnh Hạ sợ hết hồn.
Hán biết rất rõ về sức mạnh kỹ năng bóng tối của Giang Hà, đang không phòng thủ gì mà bị đá trúng thì… Chết thế nào còn chẳng biết!
“Bảo Thủ Quyền!”
Bảo Thủ Quy Nhất của Thịnh Hạ.
“Rầm!
Giang Hà đá một cước.
“Đệt.”
Thịnh Hạ biến sắc, cảm nhận sức mạnh từ chân của đối phương, không nhịn được chửi trong lòng, đây căn bản là đòn đơn giản nhất còn gì? Kỹ năng bóng tối gì vậy trời?! Nhưng ngay lúc hắn vừa buông lực Bảo Thủ Quyền cũ, chưa nhận vào lực mới thì kỹ năng bóng tối thật sự của Giang Hà, đã tung ra.
“Ầm!”
“Trắc Không Cước!”
“Ầm!”
“Tà Không Cước!”
Kỹ năng bóng tối đáng sợ bùng nổ giữa không gian, mạnh đến nỗi xé rách được không khí. Thịnh Hạ chỉ cảm thấy có hai lực mạnh khủng khiếp đánh đến ngực, bất tỉnh ngay lập tức.
Trước khi chết, hắn chỉ nghĩ một điều.
Rốt cuộc tên Giang Hà này là ai?!
Vì sao mà…
Đáng sợ như vậy!
“Tinh ——”
“Trận đấu kết thúc: Giang Hà, thắng!”
“Soạt!”
Bảng chuỗi thắng của Đấu trường bóng tối lại được cập nhật.
Giang Hà vốn đứng ở vị trí đầu tiên, lại lập được kỷ lục mới, kỷ lục chuỗi thắng đã thành 16 trận đỏ tươi, một con số khiến ai cũng phải ngước nhìn!
Hắn thắng rồi!
Trong khi đó, những người theo dõi trận đấu của Giang Hà vẫn chưa phản ứng kịp!
Vừa nãy có chuyện gì xảy ra vậy?
Ngay lúc Giang Hà bị hành lên bờ xuống ruộng, bỗng nơi mà Giang Hà và Thịnh Hạ đang đứng bị bức màn tối om bao phủ.
Sau đó mới có ba giây, hệ thống tuyên bố, Giang Hà thắng?
Cái quái gì vậy?
Mọi người nghệt hết mặt ra.
“Vừa nãy… Rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?”
“Thắng rồi á?”
“Sao trời tự nhiên tối om vậy? Không giống như cúp điện mà, vẫn thấy được chỗ khác, hình như chỉ có phạm vi mười mét quanh chỗ họ đánh nhau là không thấy gì?”
“Ta nghĩ rằng mũ mình hỏng rồi…”
“Lầu trên +1.”
“Rốt cuộc là thứ gì?”
Mọi người vẫn còn bàng hoàng.
Họ mong Giang Hà chiến thắng, thế nhưng thắng kiểu này thì họ không giải thích nổi, ít nhất thì họ phải biết thắng thế nào mới được chứ. Ngay lúc này, bỗng có người nảy ra một khả năng kinh ngạc hết sức: “Chẳng lẽ đó là kỹ năng bóng tối loại bí ẩn?”
“Loaik bí ẩn á?”
“Không thể nào?”
“Phải biết rằng, đó chính là…”
Mọi người chợt dừng lại, nhìn nhau, ngơ ngác nhìn kênh chủ, mãi một lúc sau mới kịp phản ứng: “Rất có thể thật sự là kỹ năng bóng tối hệ bí ẩn!”
Toàn bộ đấu trường bóng tối nổ tung ngay tức thì!
Kỹ năng bóng tối, chia thành rất nhiều loại.
Đơn giản nhất là công kích, phòng thủ, tốc độ… nhưng trên thế giới này, có một vài kỹ năng bóng tối không thể xếp vào đó, chúng được gọi là loại bí ẩn! Chúng có năng lực độc đáo, có sức mạnh đáng nể, chúng vô cùng hiếm lạ và bí ẩn!
Một kỹ năng bóng tối loại bí ẩn, thậm chí có thể thay đổi tương lai một người!
Đó là sự tồn tại huyền thoại.
Điều tuyệt vời hơn chính là mỗi kỹ năng bóng tối loại bí ẩn đều độc nhất vô nhị, chỉ một người học được! Phương pháp dạy và học cũng cực kỳ quái, vì thế kỹ năng bóng tối loại bí ẩn rất hiếm! Ai mà ngờ được lại bắt gặp một người ở đấu trường Trạng thái phóng xạ nhỏ bé này!
Bảo sao hắn có thể giết ngược phút chót, hóa ra hắn còn có át chủ bài như vậy!
Ai nấy đều phấn khích!
Có lẽ, hắn thật sự có thể tạo ra kỳ tích?
Mọi người mỏi mắt chờ mong.
Cả đấu trường bóng tối đều trở nên vô cùng sôi nổi, bàn về chuỗi thắng lợi 18 trận, bàn về Giang Hà, bàn về kỹ năng bóng tối loại bí ẩn. Nhưng họ chẳng biết rằng, ngay lúc họ nghĩ Giang Hà sẽ thừa thắng xông lên, hắn lại lặng lẽ offline.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.