Chương trước
Chương sau
Toàn thể thiên địa không ngừng chấn động, bốn phương tám hướng tràn ngập sát cơ khôn cùng, đánh thẳng về phía Triệu Phong.

- Mấy lần tha mạng chó các ngươi, nhưng lại hết lần này tới lần khác không biết sống chết! Đúng là tự tìm đường chết mà!

Nhưng đối mặt với những công kích khủng bố này, Triệu Phong vẫn như cũ tương đối lãnh đạm, trên mặt lộ ra một tia thần sắc phiền chán.

- Hỗn Độn Lôi Động!

Triệu Phong thôi động lực lượng Hỗn Độn, lực lượng Lôi kiếp, tạo thành một cái hắc động lôi điện đen như mực xung quanh toàn thân. Phẩm chất, thuộc tính thôn phệ của lực lượng Hỗn Độn so với Thần lực Hỗn Nguyên còn cường đại hơn một bậc, bởi vậy khi dùng làm thủ đoạn phòng ngự, năng lực phòng ngự cũng đề thăng lên rất lớn.

Công kích rợp trời rợp đất oanh áp thẳng tới. Thân ở bên trong Hỗn Độn Lôi Động, Triệu Phong có thể cảm thụ được công kích Thần lực cường đại ở bốn phương tám hướng. Nhưng hắn có lòng tin tuyệt đối với Bí kỹ phòng ngự của chính mình.

Bụi mù chậm rãi tản đi, trung tâm bạo tạc hỗn loạn chợt xuất hiện một lôi động đen như mực, bề mặt có vô số những chỗ tổn hại thật nhỏ. Thông qua những lỗ hổng tổn hại này, đám Thần Chủ của Thuần Dương Cung, Ảnh Lưu Phong có thể nhìn thấy Triệu Phong ở bên trong, không có một chút thương tổn nào cả.

- Làm sao có thể? Công kích như vậy cũng không thương tổn được hắn?

Phong chủ Ảnh Lưu Phong vô cùng kinh hãi. Lần này chính là tập hợp một kích tuyệt cường của sáu gã Thần Chủ, trong đó kể cả ba gã Thần Chủ Nhị Trọng Thiên, nhưng vẫn như cũ không thể gây tổn thương nổi Triệu Phong.

- Đây là Bí kỹ phòng ngự bảo mệnh của tiểu tử kia, hẳn cũng không có khả năng liên tục thi triển a!

Vân Nguyệt Thần Chủ suy đoán nói. Hết thảy những chuyện này có chút vượt quá lẽ thường, cho nên nàng chỉ có thể lý giải như vậy, xem Hỗn Thiên Hắc Động như là thủ đoạn bảo mệnh của Triệu Phong, không thể liên tục thi triển, có lẽ ngược lại còn có tác dụng phụ gì đó nữa.

- Triệu Vong, không ngờ ngươi lẻn vào Thuần Dương Cung là vì muốn cướp đoạt đồ vật của Thuần Dương Cung ta!

Lúc này, Cung chủ Thuần Dương Cung chợt đại nghĩa lẫm nhiên quát lớn.

- Đây là truyền thừa do Bổ Thiên Tộc lưu lại, có quan hệ gì với Thuần Dương Cung các ngươi? Ở đâu ra chuyện ta cướp đoạt đồ vật của các ngươi?

Triệu Phong cười lạnh một tiếng. Trừ phi vị cường giả Thần Vương lưu lại truyền thừa kia có quan hệ gì đó với Thuần Dương Cung. Nhưng Bổ Thiên Tộc là chủng tộc bài danh thứ sáu trong Thái Cổ Vạn Tộc, mà cường giả Thần Vương của Bổ Thiên Tộc rất rõ ràng là không có bất cứ quan hệ gì với Thuần Dương Cung.

Trong lòng Phong chủ Ảnh Lưu Phong cũng cười nhạt một tiếng. Không ngờ Cung chủ Thuần Dương Cung này lại thật sự xem bảo vật của Bổ Thiên Tộc là đồ vật của Thuần Dương Cung rồi. Nhưng ngoài mặt, hắn vẫn là truyền âm cho Cung chủ Thuần Dương Cung:

- Nếu để cho tiểu tử này cứ như vậy lấy đi bảo vật, sau này Thuần Dương Cung còn có mặt mũi gì ở Thông Đài Vực nữa!

Đối với bảo vật của Bổ Thiên Tộc, Phong chủ Ảnh Lưu Phong chính là cực kỳ khát vọng. Hắn tỉ mỉ trù tính, âm thầm tính kế Thuần Dương Cung, lại còn tốn hao giá cả cực lớn mời Vân Nguyệt Thần Chủ đến hỗ trợ cướp đoạt bảo vật, hiện tại Ảnh Lưu Phong cũng đã chết mất một gã Thần Chủ, nếu như cũng không thu hoạch được bất cứ thứ gì, như vậy Ảnh Lưu Phong nhất định sẽ vì thế mà xuống dốc.

- Triệu Vong, ngươi đã có thể sống sót đi ra, hẳn là đã chiếm được bảo vật bên trong a? Nếu như ngươi nguyện ý giao ra một bộ phận bảo vật trong đó, Thuần Dương Cung ta sẽ không truy cứu nữa!

Cung chủ Thuần Dương Cung tự nhiên sẽ không bị Phong chủ Ảnh Lưu Phong khiêu khích, chấp nhận lui nhường một bước, đề xuất ra yêu cầu này. Thuần Dương Cung chỉ cần lấy được bộ phận bảo vật, như vậy sẽ không tồn tại vấn đề mặt mũi gì nữa. Huống hồ Triệu Phong thể hiện ra thực lực quá mức cường đại, bối cảnh cũng không bình thường, Thuần Dương Cung cũng không muốn đắc tội Triệu Phong.

- Cái gì? Một đám không có tiền đồ!

Sắc mặt Phong chủ Ảnh Lưu Phong đại biến, không ngờ Cung chủ Thuần Dương Cung lại chủ động cầu hòa như vậy. Sắc mặt Vân Nguyệt Thần Chủ cũng trầm xuống. Nếu Triệu Phong nghị hòa với Thuần Dương Cung, như vậy bọn chúng liền nguy hiểm.

- Đây là những thứ mà ta dựa vào năng lực của bản thân đạt được, vì cái gì phải giao cho các ngươi? Huống hồ, ta cũng không có cách nào giao ra được!

Triệu Phong lập tức cự tuyệt. Nếu như Thuần Dương Cung yêu cầu những tài nguyên bảo vật nào khác, có lẽ hắn cũng có thể thỏa mãn được đối phương. Nhưng Triệu Phong lại không có cách nào lấy ra truyền thừa của Bổ Thiên Tộc. Hỗn Độn Thần Điển thuộc cấp bậc Vô Thượng Thần Điển, không thể nào trực tiếp truyền cho người khác được. Mà lực lượng Hỗn Độn lại quá mức cường đại, nếu như sau khi giao ra, bên phía Thuần Dương Cung lật lọng, dùng cỗ lực lượng này để đối phó Triệu Phong, như vậy hắn sẽ lỗ lớn. Cộng thêm Triệu Phong cũng tương đối cần cỗ lực lượng Hỗn Độn này, vừa có thể xem như là một trong những át chủ bài của hắn, còn có thể dùng để tu luyện, gia tăng tốc độ tu luyện.

- Triệu huynh đệ, ngươi cần gì phải làm như vậy chứ?

Ngao Hồng Quang không khỏi thở dài một tiếng. Hắn cũng không muốn đối địch với Triệu Phong. Chỉ cần Triệu Phong giao ra một bộ phận truyền thừa, song phương sẽ có thể hóa thù thành bạn, mà Ảnh Lưu Phong, thế lực đối địch của Thuần Dương Cung cũng sẽ bị đả kích trọng thương.

- Hắc hắc… Đám người Thuần Dương Cung thật đúng là vô dụng! Vừa không dám thu hồi đồ đạc của mình, lại ủy khuất van cầu, cuối cùng còn bị cự tuyệt nữa!

Thời điểm này, gã Thần Chủ Nhất Trọng Thiên của Ảnh Lưu Phong thêm dầu vào lửa, nhàn nhạt nói.

- Giết!

Cung chủ Thuần Dương Cung cảm thấy không còn chút mặt mũi, ánh mắt lạnh lẽo, nhất thời quát lớn. Phong chủ Ảnh Lưu Phong thì cười gian một tiếng, cùng với những Thần Chủ còn lại xông tới. Trong lúc nhất thời, sáu gã Thần Chủ cực nhanh giết ra, ba gã Thần Chủ Nhị Trọng Thiên ở phía trước, ba gã Thần Chủ Nhất Trọng Thiên ở phía sau.

- Huyễn Thiên Yên Vân Trảm!

Trường đao lãnh nguyệt trong tay Vân Nguyệt Thần Chủ liên tục huy vũ, chém mạnh ra từng đạo từng đạo đao nhận huyễn nguyệt hư vô mờ mịt. Thanh câu liêm ngân sắc trong tay Phong chủ Ảnh Lưu Phong hoa động, chém ra từng bụi từng bụi gai nhọn hắc ám. Mà Cung chủ Thuần Dương Cung thì hóa thành một tôn Hỏa Diễm Chiến Thần, song chưởng phóng xuất ra từng đoàn từng đoàn hỏa cầu cực nóng khổng lồ. Sau lưng bọn họ, ba gã Thần Chủ Nhất Trọng Thiên cũng không có rảnh rỗi, không ngừng phóng xuất ra từng đạo công kích cường đại. Dưới sự mê hoặc thật lớn của bảo vật Bổ Thiên Tộc, sáu gã Thần Chủ hoàn toàn mặc kệ tất cả, phát động công kích hung mãnh nhất.

- Hừ!

Triệu Phong hừ lạnh một tiếng, Trường bào Thời Không khẽ huy động, một đoàn Long viêm xích hắc sắc khôn cùng lao ra, hóa thành một đầu Cự long dài mấy trăm trượng, bộ dáng dữ tợn hung ác.

- Hủy Diệt Long Tức!

Diệt Thế Hắc Long há miệng phun ra một đoàn Hủy Diệt Long Viêm đen như mực. Mà Triệu Phong đứng thẳng trên đỉnh đầu nó thì ngưng tụ ra một thanh Hỗn Độn Thần Kiếm, liên tục chém mạnh ra. Hai người liên thủ với nhau, đánh nát bấy đại bộ phận các đạo công kích đánh tới. Một bộ phận công kích còn lại rơi xuống trên thân thể to lớn của Diệt Thế Hắc Long, nhưng cũng không tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng cho hắn.

- Đây là… Diệt Thế Long Tộc!

Ánh mắt Cung chủ Thuần Dương Cung nhìn chằm chằm Diệt Thế Hắc Long, trong lòng chấn động. Những người còn lại cũng vô cùng khiếp sợ. Trước đây bọn chúng từng suy đoán Triệu Phong có thể là hậu duệ của Bổ Thiên Tộc, mà giờ phút này, bên cạnh Triệu Phong lại xuất hiện một tên trợ thủ Diệt Thế Long Tộc nữa.

- Giết!

Triệu Phong khẽ quát một tiếng, đứng thẳng trên đỉnh đầu Diệt Thế Hắc Long, lao thẳng về phía trước. Dưới sự ảnh hưởng của huyết mạch Diệt Thế Long Tộc, lực lượng huyết mạch của sáu vị Thần Chủ nhất thời bị áp chế thật lớn.

- Hủy Diệt Long Kích!

Toàn thân Diệt Thế Hắc Long thiêu đốt Long viêm xích hắc sắc đằng đằng, phóng xuất ra hai đầu Cự long hắc diễm to lớn khôn cùng, vờn quanh tại bốn phía, bùng phát ra công kích hủy diệt khủng bố. Mà Triệu Phong trên đỉnh đầu nó, hai tay cầm chặt Hỗn Độn Thần Kiếm, chém mạnh ra từng đạo từng đạo Hỗn Độn Kiếm Mang kinh người. Trong lúc nhất thời, trận thế của sáu gã Thần Chủ trực tiếp bị đánh tan.

- Cơ hội tốt!

Thân hình Triệu Phong lao thẳng ra, lướt thẳng về phía gã Thần Chủ Nhất Trọng Thiên của Ảnh Lưu Phong. Lão giả hắc y kia thấy Triệu Phong lao tới, toàn thân nhất thời run lên, lui nhanh về phía sau. Sự cường đại của Triệu Phong đã sớm thâm nhập vào nội tâm của hắn. Đơn đả độc đấu, hắn nhất định phải chết không thể nghi ngờ!

- Đừng mơ tưởng!

Phong chủ Ảnh Lưu Phong, Vân Nguyệt Thần Chủ cùng với Cung chủ Thuần Dương Cung lập tức lao tới. Bọn chúng có đủ sáu người cũng không cách nào chế trụ nổi Triệu Phong, nếu lại chết đi một người, như vậy sẽ càng khó đối phó Triệu Phong hơn rồi.

- Các ngươi ai cũng không cản được!

Trong mắt Triệu Phong bùng phát sát ý lẫm nhiên. Từ trên Trường bào Thời Không phóng xuất ra một tầng thời không sóng gợn, ba động ra thiên địa bốn phía. Nhất thời, tất cả mọi vật phụ cận Triệu Phong đều bị trở ngại, trở nên chậm chạp hơn mấy phần. Mà đám người muốn ngăn cản Triệu Phong kia cũng trở nên chậm chạp hơn nhiều, lão giả hắc y muốn chạy trốn kia cũng trở nên chậm chạp vô cùng. Duy chỉ có tốc độ của Triệu Phong là càng tăng nhanh lên vài phần, toàn thân hóa thành một đạo hư ảnh, lướt tới bên cạnh lão giả hắc y.

Oanh phanh!

Hỗn Độn Thần Kiếm xuyên thấu trước ngực lão giả hắc y, lực phá hoại cường đại của nó khiến cho toàn bộ Thần thể của hắn ầm ầm nghiền nát! Một kích tất sát!

- Tiểu tử, ngươi lại dám giết chết hắn!

Phong chủ Ảnh Lưu Phong nhất thời phát điên. Ảnh Lưu Phong tổng cộng chỉ có ba gã Thần Chủ, hiện tại đã có hai gã Thần Chủ bị Triệu Phong giết chết, chỉ còn lại một mình hắn, một tên tư lệnh không quân lính mà thôi!

Ba gã Thần Chủ Nhị Trọng Thiên lập tức vây giết về phía Triệu Phong, chuẩn bị nhân cơ hội này đánh trọng thương Triệu Phong.

- Muốn chết!

Triệu Phong không chút lo lắng, chủ động nghênh đón. Toàn thân hắn một lần nữa ngưng tụ ra một cái lôi động đen như mực.

Oanh! Phanh! Oành!

Tất cả các công kích phóng tới còn chưa kịp hàng lâm, đã gặp phải tác dụng của thuộc tính thôn phệ cùng thuộc tính Lôi kiếp, uy năng nhất thời giảm xuống. Uy lực đám công kích Thần lực còn lại hoàn toàn không làm gì được Hỗn Thiên Lôi Động. Hai tay Triệu Phong cầm Hỗn Độn Thần Kiếm, công kích thẳng về phía Vân Nguyệt Thần Chủ.

- Bí kỹ phòng ngự cường đại như vậy, không ngờ hắn lại có thể thi triển liên tục?

Trong lòng Vân Nguyệt Thần Chủ vô cùng kinh hãi. Xung quanh thân thể nàng nhộn nhạo ra một tầng huyễn vân mông lung, thân hình cấp tốc di chuyển, trở nên hư vô mờ mịt, khó có thể nắm bắt. Nhưng nàng lại không biết, dưới Tả Mâu của Triệu Phong, nàng căn bản là không có cách nào ẩn giấu.

Oanh phanh!

Triệu Phong mạnh mẽ chém ra một kiếm, chuẩn xác chém trúng thân thể Vân Nguyệt Thần Chủ. Y phục trước người Vân Nguyệt Thần Chủ bị chém rách một mảng lớn, làn da trắng nõn mê người xuất hiện một đạo vết thương thật lớn máu chảy đầm đìa. Đồng thời, vết thương kia cũng rất khó khép lại, không ít lực lượng trong Thần thể vẫn đang tiếp tục nhanh chóng trôi qua. Chỉ một kiếm, Vân Nguyệt Thần Chủ đã bị chém trọng thương!

- Chạy!

Giờ phút này Vân Nguyệt Thần Chủ mới ý thức được, thực lực của Triệu Phong quá mức mạnh mẽ. Trước đây Triệu Phong chưa từng bao giờ toàn lực xuất thủ, bằng không nàng và đám người Ảnh Lưu Phong đã sớm chôn xác trong tay Triệu Phong rồi. Nhưng lúc này nàng mới hiểu được điểm này, rõ ràng đã quá trễ rồi!

Lại một đạo Hỗn Độn Kiếm Mang nữa hàng lâm tới, Vân Nguyệt Thần Chủ muốn tránh cũng không tránh được, đành phải thi triển Bí kỹ phòng ngự, ở sau lưng ngưng tụ ra một mặt quang thuẫn hư vô. Nhưng Bí kỹ phòng ngự nàng thi triển trong lúc gấp gáp có vẻ thập phần yếu đuối trước công kích của lực lượng Hỗn Độn, răng rắc một tiếng liền vỡ vụn.

- Cứu ta!

Sau lưng Vân Nguyệt Thần Chủ tuôn trào máu tươi, thân thể rớt thẳng xuống dưới. Mắt thấy Vân Nguyệt Thần Chủ sắp sửa chết trong tay Triệu Phong, trong lòng Cung chủ Thuần Dương Cung cùng Phong chủ Ảnh Lưu Phong nhất thời gấp gáp, liều mạng ngăn cản.

Nhưng Triệu Phong đứng ở điểm tối cao tốc độ, bản thân lại có Bí kỹ phòng ngự siêu cường, công kích của bọn chúng chẳng khác nào gãy ngứa cho Triệu Phong mà thôi. Triệu Phong từ trên cao lao xuống, Hỗn Độn Thần Kiếm ném mạnh ra, xuyên thấu Thần thể của Vân Nguyệt Thần Chủ. Thanh Hỗn Độn Thần Kiếm này hấp thu lực lượng trong thiên địa, trực tiếp chém thẳng xuống, chém ra trên mặt đất một cái hố sâu thật dài. Vân Nguyệt Thần Chủ nhất thời chết không toàn thây!

Đúng lúc này, bên kia cũng truyền đến một đạo thanh âm thảm thiết:

- A!

Chỉ thấy Diệt Thế Hắc Long dùng khí thế không ai địch nổi, mạnh mẽ xé rách Thần thể một gã Thần Chủ của Thuần Dương Cung. Lúc này Diệt Thế Hắc Long đã đạt tới cấp bậc Thần Chủ, cộng thêm huyết mạch của Diệt Thế Long Tộc, chiến lực của nó chí ít có thể chống lại Thần Chủ Nhị Trọng Thiên bình thường. Chỉ là hai gã Thần Chủ Nhất Trọng Thiên, ở trong tay nó căn bản không có lực lượng chống đỡ.

- Sao có thể như thế?

Mắt thấy từng gã từng gã Thần Chủ vẫn lạc, Cung chủ Thuần Dương Cung đứng ngẩn ngơ tại chỗ, trên mặt lộ ra thần sắc tuyệt vọng. Sáu gã Thần Chủ liên hợp vây giết, cũng không làm gì được Triệu Phong, còn bị Triệu Phong giết ngược trở lại ba người. Hiện tại, chỉ còn lại có Phong chủ Ảnh Lưu Phong và hắn, còn có Ngao Hồng Quang đang chật vật không chịu nổi, có thể làm được nổi Triệu Phong đây?

Phong chủ Ảnh Lưu Phong đồng dạng cũng bị một màn này dọa cho kinh hãi, trong lòng cực kỳ chấn động, hai tay run rẩy nhè nhẹ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.